Sự xuất hiện đột ngột của sáu chiếc SUV và hai mươi người đàn ông vạm vỡ khiến người qua đường lẫn người trong nhà hàng và những người phục vụ trong nhà hàng có chút bối rối.
Còn tưởng rằng là nhân vật quan trọng nào đó đích thân đến nhà hàng mình dùng bữa, quản lý nhà hàng trước tiên gọi điện cho ông chủ, lúc báo cáo còn lắp bắp: "Nhị....nhị thiếu gia. Hình như có nhân vật lớn nào đó đến nhà hàng chúng ta dùng bữa. Ngài coi thử, có muốn đích thân ra đón tiếp chút không ạ?"
Phòng bao Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch ngồi là phòng sát cửa sổ, rèm cửa là loại có thể nhìn thấy bên ngoài nhưng bên ngoại lại không thể thấy bên trong. Dù trời đã tối rồi nhưng hai mươi người đàn ông lực lưỡng kia với cái đầu trọc chói sáng đến lóa cả mắt.
Phùng Thanh Lãng co giật khóe miệng nhìn Mai Như Ngọc: "Không lẽ đây chính là những người "ba tôi cho người đến đón" như lời cậu nói?"
Hắn còn cho rằng nhiều lắm là có từ ba đến năm người là quân nhân xuất ngũ giờ đi làm vệ sĩ gì đó thôi, kết quả 20 người đàn ông cơ bắp đầu trọc lốc kia là chuyện gì vậy?
Mai Như Ngọc lại chẳng cảm thấy có gì không ổn, trực tiếp gật đầu: "Hổ ca và Long ca là hai thuộc hạ đắc lực nhất của ba tôi, một người là cánh tay trái, một người là cánh tay phải. Bọn họ theo ba tôi từ khi ông còn hai bàn tay trắng, ba tôi có chuyện gì quan trọng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-qua-toi-nhin-khong-noi/1912417/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.