Đúng lúc này, cả vùng đất bắt đầu rung chuyển, cuồng phong gào thét, hồ Hàm Quang mới vừa rồi còn yên ả trong phút chốc đã nổi lên sóng to gió lớn. Những con sóng to và sấm sét đánh xuống, cây liễu ven hồ đổ rạp xuống đất, nước hồ tràn lên trên.
“A Hành!”
Tần Uyển lao mình về chỗ quan tài, Túc Hành giữ nàng lại.
Tần Uyển chỉ có thể trơ mắt nhìn theo nước hồ tách hài cốt A Hành ra, cả người nàng lạnh băng, nàng ra sức giãy giụa: “Buông…buông ta ra…”
Nước hồ trào lên nhanh chóng, tất cả xảy ra quá nhanh.
Túc Hành ôm Tần Uyển, muốn nhanh chóng rút lui, đáng tiếc đã không còn kịp.
Nước hồ tràn ra, cuốn hai người đi.
Chính lúc này sấm sét kéo tới, cơn mưa to tầm tã cũng đến theo. Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, cả thế gian bị bóng tối bao trùm. Phải rất khó khăn, Túc Hành mới tìm được một cái hang ở trên cao, cõng theo Tần Uyển đã hôn mê vào trong.
Túc Hành nhóm lửa, xé áo khoác ra băng bó vết thương cho Tần Uyển. Mới vừa rồi va đập ở trong nước, đá vụn găm vào làm rách cổ tay nàng. Sau khi băng bó xong, Tần Uyển cũng tỉnh táo lại.
Nàng kinh ngạc nhìn Túc Hành, một lúc lâu sau mới tỉnh táo lại.
“Ngươi không phải là A Hành.” Nhớ tới việc xảy ra trước khi hôn mê, trong lòng Tần Uyển đau đớn. Hài cốt A Hành bị tách ra, nàng không thể nào tìm được nữa.
Lúc này hắn không hề phản bác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhu-tranh-ve/2235092/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.