🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Xuân đi thu tới, trong chớp mắt đã qua bốn mùa xuân thu.



Sau ngày đó, Túc Hành lại mặc khôi giáp thêm lần nữa, chinh chiến bốn phương. Phiêu Kỵ đại tướng quân danh hiệu chấn nhiếp tứ hải bát phương. Hoài Nam vương đã sớm lên ngôi, không, nên gọi là Nguyên Long đế. Nguyên Long đế vô cùng vui vẻ, con rể của ông – Túc Hành đã thay ông chiếm hết non sông tươi đẹp này, rồi lại từng bước từng bước mở rộng ra bên ngoài, chỉ trong bốn năm ngắn ngủi, man di xung quanh đều cúi đầu xưng thần, Đại Hoài quốc của bọn họ giống như một con rồng trải rộng khắp sáu châu, rạng danh tứ hải.



Đến đây, thiên hạ thái bình, thế gian thoát khỏi khốn khổ.



Mặc cho Nguyên Long đế liên tục giữ lại, Túc Hành vẫn cố chấp giải giáp quy điền.



Hắn chinh chiến nhiều năm, cơ thể đã sớm không còn như trước. Mấy năm trước đánh chiếm nước Sát Mẫn, không cẩn thận trúng hai đao, đến nay vết thương vẫn còn đau. Hắn kéo thân thể ngày càng lụi bại đi tới Dương Châu.



Hắn tựa vào thân cây nhìn ra xa.



Lúc này đúng vào giữa tháng ba, trên hồ Hàm Quang thuyền đậu san sát, cực kỳ náo nhiệt. Có lũ trẻ con nô đùa xung quanh, trong quán trà bên cạnh còn có tiên sinh kể chuyện đang kể câu chuyện về anh hùng mỹ nhân, hắn chăm chú lắng nghe.



Chuyện kể chính là về câu chuyện của hắn với A Uyển năm xưa.



Túc Hành khẽ mỉm cười.



Mùa xuân tháng ba ở Dương Châu thật ấm áp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhu-tranh-ve/2235086/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.