Edit: Thủy Lưu Ly 
Warner chờ cơ hội đơn độc tiếp xúc này không biết đã bao lâu, thấy sắc mặt Mạc Vấn không vui trở về, trong lòng căng thẳng, vội vã chạy đuổi theo. 
“Mạc, em nghe tôi nói, trước đừng đi.” 
Warner nghe Pohl thường thường thân mật gọi Mạc Vấn như thế, dưới tình thế cấp bách cũng bật thốt tên gọi mà bản thân đã niệm trong lòng rất nhiều lần ra. 
Mạc Vấn bị Warner kéo lại lần nữa, trong lòng bình tĩnh, Mạc Vấn quả quyết từ chối: “Anh không cần nói nữa, tôi hiểu, xin lỗi, tôi chưa từng nảy sinh tình cảm ngoài tình bạn với anh.” 
Nhìn thấy bi thương trong mắt Warner, Mạc Vấn cũng không thể không nói hết câu: “Nếu trước đây tôi có chỗ nào để anh hiểu lầm vậy tôi xin lỗi anh, đó cũng không phải là ý muốn của tôi.” 
Sau khi nói xong, Mạc Vấn tiếp tục nâng bước trở về chỗ mấy người Pohl đang đứng. 
Nếu không có ý đồ gì đặc biệt với người ta, vẫn nên nói rõ thì tốt hơn, không nên mập mờ với đối phương, nếu không đó mới thật sự là hành động rất thiếu đạo đức. 
Đàn ông đều coi trọng tự tôn, chưa nói đến người có địa vị như Warner, hẳn anh chưa bao giờ bị ai làm mất mặt, tuy vậy lần này Mạc Vấn vẫn quyết định nói chuyện tàn nhẫn như thế, mục đích chủ yếu là muốn Warner biết khó mà lui. 
Sắc mặt Warner hơi trắng bệch, bàn tay nắm chặt tay áo của Mạc Vấn, đôi môi giật giật, cổ họng nghèn nghẹn: “Tôi thật sự rất thích em, từ sau khi được em cứu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tuong-lai-toi-la-hoc-ba/1309727/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.