Sau khi vừa đi dạo vừa nói chuyện một vòng quanh núi, hai người trở về vừa lúc chuẩn bị ăn tối. Đón tiếp hai người không phải là Lục Hoành Lãng vì hắn ta đang trêи thư phòng giải quyết sổ sách giấy tờ, mà là một đôi vẹt màu xanh không biết tên là gì (Hình ảnh ở đầu chương)
Cả hai con vẹt này đều bắt chước được giọng nói của Lục Hoành Lãng. Một con bên trái cất giọng bình thường mời hai người vào phòng ăn rồi lập tức bay đến thư phòng gọi Lục Hoành Lãng đang dán mắt vào màn hình máy tính. Một con còn lại cất cái giọng chua lè: "Ghét nhất cái bọn suốt ngày tú ân ái"
Không những giọng chua lè mà còn làm điệu bộ cao quý lãnh diễm ngạo kiều hất đầu quay mặt sang chỗ khác.
Khải Triết: "…"
Lục Tranh: "… mày làm như chúng mày không tú ân ái chọc mù mắt anh tao bao giờ"
Vẹt xanh: "…"
Lục Tranh không tranh luận với con vẹt mà quay qua nói chuyện với Khải Triết: "Tốt nhất anh đừng bao giờ có ý định gì với hai con vẹt đó, con vừa bay đi có song dị năng phong và lôi hệ, con vừa rồi có song dị năng dị năng hỏa và băng hệ. Cả hai chúng nó đều đã theo anh tôi hơn năm trăm năm, dị năng đã đạt cấp mười hậu kì, có trí khôn tương đương nhân loại. Chúng rất giỏi trong việc cùng nhau thực hiện nhiệm vụ, cho nên đừng nhờn với chúng"
Khải Triết: "…" cho nên nói hắn còn yếu hơn một con vẹt?
Im lặng, vẫn là im lặng. Từ khi Khải Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tuong-lai-la-hon-the-cua-thieu-tuong/1315887/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.