Ngày thứ hai ở khu vực cấm, Lục Tranh và Khải Triết đều dậy khá sớm, trước khi khu vực cấm chuyển sang ban ngày một giờ rưỡi, cũng tức là hai người thức dậy vào lúc 22 giờ đêm.
Hai người không nói với nhau một câu nào, từ phòng ở đến nhà ăn. Lục Tranh thì không muốn để nói, cũng không có cái gì muốn nói. Bên kia Khải Triết thì ngược lại, muốn nói chuyện nhưng không biết phải nói gì, cũng không biết tìm đề tài gì để nói. Chẳng lẽ lại gọi cậu rồi thôi, vậy khẳng định nhẹ thì nhận được một cái lườm, nặng thì nhận một cước, mà một cước này có kèm theo một kϊƈɦ bằng dị năng hay không thì không nói trước được.
Khải Triết buồn bực nhìn sang nên cạnh, Lục Tranh đang nhàn nhã ngồi trêи phiến lá của câu hoa biến dị kia. Không tự chủ lại nghĩ nếu mình gọi cậu mà lại không nói được gì thì có khi nào sẽ bị cây hoa kia nuốt chửng vào bụng làm thức ăn hay không?
Không tự chủ, Khải Triết nhìn tới cái miệng trong trạng thái khép lại của cây hoa biến dị, tính toán thử nếu mình bị cây hoa này nhét vào miệng thì khả năng sống sót mà tứ chi còn nguyên vẹn là bao nhiêu phần trăm.
Tính toán một hồi, mỗi lần tính là một giả thuyết, mỗi một giả thuyết sẽ cho ra một kết quả khác. Cuối cùng Khải Triết vẫn không bắt chuyện với Lục Tranh.
Đến nhà ăn, nhiều người đã tụ họp ở đây từ sớm. Khải Triết còn định ngồi cùng bàn với Lục Tranh, cho dù không nói với nhau được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tuong-lai-la-hon-the-cua-thieu-tuong/1315874/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.