Dưới thời lão Giang Vương, Từ Châu lấy lão Giang Vương làm thủ lĩnh. Từ Châu mục danh nghĩa là Châu mục, nhưng thực tế nghe lệnh lão Giang Vương.
Sau khi lão Giang Vương băng hà, đích trưởng huynh của Triệu Lập Quần là kẻ ham mê tửu sắc, không màng chính sự, khiến Từ Châu mục dần dần xa rời hắn. Sau đó, dưới sự phụ trợ của Khâu Tả, Từ Châu mục đoạt được phần lớn quyền bính, lòng dạ càng lớn.
Về sau, Triệu Lập Quần, người đã ẩn nhẫn bấy lâu, lên làm tiểu Giang Vương đời thứ hai.
Triệu Lập Quần không phải kẻ nhân từ. Hắn dùng kế g.i.ế.t Từ Châu mục, chiếm lĩnh Từ Châu, lại nhờ vị trí địa lý thuận lợi của Từ Châu mà công hạ Thanh Châu.
Hiện tại, Thanh Châu vẫn còn Thanh Châu mục, nhưng quyền hành đã bị tước đoạt, chỉ còn lại hư danh.
Thanh Châu, giờ đây chính là Thanh Châu của Triệu Lập Quần.
Khi nhận được tin hai nhà Hoắc, Lôi có ý kết thân, Triệu Lập Quần đã đoán rằng bước tiếp theo của họ có thể là tiến đông công đánh Duyện Châu. Sau lại nhận được tin Hoắc Đình Sơn đang đóng thuyền ở Lạc Dương, hắn biết suy đoán của mình không sai.
Hắn lập tức viết thư mời Nguyên Tu cùng bàn đại sự.
Mặc dù Nguyên Tu là người đầu óc đơn giản, dễ nóng giận, nhưng hiện nay quanh hắn chỉ có Duyện Châu là nơi có thể kết minh, không thể kén chọn. Hơn nữa, kẻ đầu óc đơn giản lại dễ bề điều khiển.
“Ngươi nói kế hoạch kia có thể thành công không?” Sau khi bình tĩnh lại, Nguyên Tu nhíu mày hỏi.
Triệu Lập Quần cười đáp: “Trước kia không chắc, nhưng từ khi Khổng tiên sinh đến đây, không dám nói nắm chắc mười phần, bảy tám phần thì có.”
Nguyên Tu vẫn nhíu mày: “Ngươi chỉ nói vị Khổng tiên sinh này đến từ Trường An, nhưng rốt cuộc là nhân vật nào của Trường An?”
Triệu Lập Quần không trả lời trực tiếp mà nói: “Khâu Tả hẳn ngươi biết, mấy năm trước từng ở Từ Châu, sau đó làm thuộc hạ Thanh Châu mục. Sau lại đến Ký Châu, rồi lại đầu quân Tịnh Châu, hiện giờ đang làm mưu sĩ cho Hoắc Đình Sơn.”
Nguyên Tu tất nhiên biết Khâ Tả, kẻ này quả thực tài năng xuất chúng, nhưng nghe đồn miệng lưỡi sắc bén như gươm, rất khó hòa hợp, nên mới hết lần này đến lần khác chuyển qua nhiều chủ công, bị người đời chế giễu là “nô bộc năm họ.”
“Vị Khổng tiên sinh này có liên quan gì đến Khâu Quyền Thủy?” Nguyên Tu không hiểu.
Triệu Lập Quần đáp: “Khổng tiên sinh là sư huynh của Khâu Tả.”
Nguyên Tu lẩm bẩm một hồi, sau đó kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ vị Khổng tiên sinh này là Khổng Sách?”
Trước đây hắn chỉ nghe đồn dưới trướng Triệu Lập Quần có một mưu sĩ họ Khổng đến từ Trường An, nhưng không tra ra lai lịch. Nay nghe nói người này chính là Khổng Sách, hắn vừa kinh ngạc vừa lập tức an tâm.
Hiện giờ, Đại Tư Mã Kỷ ở Trường An có thể thoát khỏi vòng vây, nắm quyền lớn trong tay, thậm chí sau đó chiếm luôn Ích Châu, trong đó tuyệt đối không thiếu mưu kế của vị Khổng tiên sinh này.
Nếu nói Khổng Sách là mưu sĩ số hai dưới trướng Đại Tư Mã Kỷ, thì không ai dám nhận mình là số một.
“Ngươi làm thế nào mời được Khổng Sách?” Nguyên Tu tò mò hỏi.
Từ Từ Châu đến Trường An cách nhau xa xôi, đường xá gian nan, người kia làm sao chịu tới, mà Đại Tư Mã Kỷ lại làm sao chịu thả người?
Triệu Lập Quần nhàn nhạt đáp: “Nguyên Duyện Châu, ngươi đừng quên ta cũng mang họ Triệu. Nói cho cùng, ta còn là đường huynh của đương kim bệ hạ. Đại Tư Mã Kỷ trung thành tận tụy với hoàng thất, hết lòng phò tá Đại Sở, cử người tới giúp ta đối phó nghịch tặc, có gì là lạ?”
Nguyên Tu chợt hiểu ra.
Triệu Lập Quần khẽ nhếch môi cười: “Phía tây Kinh Châu đã được quân liên minh triều đình khai thông, liên quân sẽ lập tức tiến về Trầm Viên Đạo, kiềm chế mười vạn binh mã đóng ở đó của Hoắc Đình Sơn. Lần này là thủy chiến, nghe nói thuyền chiến của Hoắc Đình Sơn chỉ khoảng trăm chiếc, chủ lực lại nằm ở Dự Châu. Quân U Châu trên sông chẳng khác nào hổ mất nanh, rắn mất vuốt. Từ vài năm trước, thiên la địa võng đã giăng sẵn, chỉ cần Hoắc Đình Sơn cả gan xuất trận, còn sợ hắn không rơi vào bẫy sao? Đến lúc đó, nhất định khiến hắn có đi không về! Đợi hắn c.h.ế.t rồi, ba mặt Ung Châu, Kinh Châu và chúng ta cùng hợp lực tấn công Lạc Dương. Quân U Châu lòng quân tan tác, còn lo không diệt được sạch sao?”
“Tốt, tốt lắm! Lần này nhất định khiến Hoắc Đình Sơn hồn đoạn Duyện Châu!” Nguyên Tu hả hê nói.
---
Chiến hỏa đã bùng lên.
Lôi Dự Châu lấy cớ thân tộc bị mưu sát, phát hịch văn hướng Duyện Châu. Ngày thứ hai sau khi hịch văn được phát đi, liên quân U, Dự Châu sẽ xuất phát.
Hôm ấy, trời trong mây tạnh, gió lành thổi nhẹ, quả là một ngày hiếm có.
“Ngài thông gia, Giang Hoành Bân và Mai Khê theo ta đã lâu, đều là tay lái thuyền lão luyện. Ta để bọn họ theo ngài, nếu cần gì, cứ việc sai bảo.” Lôi Thành Song điều hai võ tướng tới.
Hai người này đều là thuộc hạ đắc lực của y. Lần này phạt Duyện Châu, lấy thủy sư Dự Châu làm chủ, U Châu hỗ trợ.
Lôi Thành Song tự biết số lượng thuyền chiến hai bên có chênh lệch, lại sợ Hoắc Đình Sơn cho rằng mình tiếp đãi không chu đáo, liền phái thuộc hạ thân tín hộ tống.
Hoắc Đình Sơn vui vẻ nhận lấy.
Phu nhân Bùi Oanh tiễn hắn lên thuyền, nhìn Hoắc Đình Sơn đã mặc giáp trụ chỉnh tề, nàng phủi đi vết bẩn nhỏ trên đai bảo hộ bên hông hắn: “Nguyện tướng quân khải hoàn trở về.”
“Phu nhân hãy ở lại đại bản doanh chờ ta.” Hoắc Đình Sơn nắm tay nàng, lau đi vết bẩn như vết m.á.u trên đầu ngón tay trắng nõn của nàng.
Đội thuyền xuất phát.
Hàng trăm chiếc thuyền tranh nhau xuôi dòng, cờ vàng và cờ đen đan xen tung bay theo gió. Trên cột buồm, những cánh buồm căng gió như trăng lưỡi liềm, nước sông cuồn cuộn vỗ vào thân thuyền, tựa như sóng lớn đập vào đá, làm thuyền chiến mới toanh càng thêm sáng bóng.
Bên cạnh có núi cao, nếu từ đỉnh núi nhìn xuống, có thể thấy thuyền bè trên sông nhiều như kiến nhỏ, chen chúc kín cả dòng Đại Giang.
Một ngày sau, đội thuyền liên quân U, Dự Châu đã đến Vọng Trường Bá.
Vọng Trường Bá là địa danh do một danh sĩ triều trước bị biếm quan đặt ra.
Khi ấy, danh sĩ từ Lạc Dương bị biếm tới đây, không có việc gì làm, liền lên cao nhìn xa. Bất chợt, ông nhớ tới một vị tướng trấn thủ biên cương từng mang tự “Trường Bá”, vì công cao lấn chủ mà bị hoàng đế nghi kỵ, mười sáu đạo lệnh gấp từ biên ải triệu hồi, cuối cùng bị mưu sát.
Danh sĩ nghĩ tới cảnh ngộ của mình, bi phẫn dâng trào, bèn đặt tên cho khúc quanh hình chữ “S” như hai vầng trăng khuyết đối nghịch ở phía trước là Vọng Trường Bá.
Hai bên Vọng Trường Bá, núi non sừng sững, tầm nhìn bị che khuất bởi các đỉnh núi.
Khi qua khúc “trăng khuyết” đầu tiên, Lôi Thành Song cẩn thận cho đội thuyền giảm tốc, rồi phái thuyền nhỏ chuyên trinh sát đi dò xét.
Kết quả lần này, quả nhiên phát hiện phía sau có mai phục, hơn nữa số thuyền neo đậu không ít.
Thuyền trinh sát nhanh chóng quay về báo tin cho Lôi Thành Song. Vị Lôi Dự Châu từng dày dạn kinh nghiệm thủy chiến này liếc qua đội thuyền của mình, lập tức hạ lệnh tấn công mạnh mẽ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]