“Trước đây từng nói đến giờ Ngọ sẽ tiếp phu nhân nhập quan, nay vẫn chưa đến giờ Mùi, ta không tính là thất hứa.” Hoắc Đình Sơn nhấn mạnh về thời gian, hắn trở về đúng vào những phút cuối cùng của giờ Ngọ.
Bùi Oanh quay mặt đi, “Không phải chuyện này.”
Hoắc Đình Sơn lùi lại một bước, hỏi Tân Cẩm đang đứng bên ngoài doanh trướng: “Phu nhân đã dùng cơm chưa?” Nhận được câu trả lời phủ định, hắn liền hiểu ra, khóe môi hơi cong lên, “Lần sau nếu ta xuất chinh, phu nhân không cần đợi ta dùng cơm.”
Bùi Oanh: “…”
Hoắc Đình Sơn cũng chưa dùng bữa. Sau khi tự tay c.h.é.m đầu Lý Khiếu Thiên, hắn giao lại chiến trường cho Hoắc Minh Tuấn, nhị nhi tử của mình, còn bản thân cưỡi Ô Dạ trở về trước.
Bữa trưa nhanh chóng được mang lên. Đêm qua, quân U Châu đại phá Trầm Viên Đạo, toàn quân sĩ khí dâng cao. Hoắc Đình Sơn ra lệnh cho hỏa đầu quân tăng khẩu phần, bữa trưa nay vô cùng thịnh soạn.
Trên trời, dưới đất, trong nước – thứ gì cũng có.
Hoắc Đình Sơn phất tay, đuổi Tân Cẩm đang định lên hầu lui ra, tự mình múc một bát canh bồ câu, đặt trước mặt Bùi Oanh. “Một con bồ câu bổ bằng chín con gà, canh này không tệ, phu nhân nên uống nhiều một chút.”
Canh bồ câu còn nóng hổi, thêm táo đỏ, câu kỷ và gừng tươi, khi uống có vị ngọt dịu.
Bùi Oanh cầm bát, từ từ nhấp một ngụm. Canh quả thật là món canh ngon, là một trong số ít những món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3733673/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.