Bùi Oanh biết rõ Hoắc Đình Sơn hỏi không phải về Mạnh Đỗ Thương, mà là về người chồng hiện đại của nàng. Nhưng việc cùng người hiện tại bàn về người trước đây, đối với nàng, đây là lần đầu gặp phải.
Bùi Oanh liếc nhìn Hoắc Đình Sơn, người này trông thần sắc bình thản, vẻ mặt như thường, dường như chỉ đang tán gẫu với nàng.
“Không thể nói sao? Ta cũng chẳng định tìm hắn gây chuyện.” Hoắc Đình Sơn chú ý đến ánh mắt nàng.
Bùi Oanh im lặng một lát. Lời hắn nói nghe cứ như muốn tìm là tìm được vậy. Cuối cùng, nàng lắc đầu: “Ta và hắn không phải thanh mai trúc mã.”
Hoắc Đình Sơn hỏi: “Không phải thanh mai trúc mã cùng xóm, vậy làm sao quen biết?”
Bùi Oanh thấy hắn có vẻ không tin, đành giải thích: “Ở nơi ta từng sống, nam nữ đều có thể học hành, sau khi học xong có thể tìm được một công việc. Nam nữ không phân công việc, cũng không cần kiêng dè, có thể làm việc cùng một nơi, vì vậy vòng giao thiệp không chỉ giới hạn trong xóm làng.”
Hắn khẽ nhíu mày, như thể khó mà hiểu được. Bùi Oanh liền lấy một ví dụ: “Ví như trong một y quán, bên trong có nam y sư, cũng có nữ y sư. Nam nữ cùng nhau khám bệnh cho bệnh nhân. Gặp phải bệnh khó, chẳng hạn cần khâu vết thương, họ cũng cùng hợp sức chữa trị. Nam nữ có thể là đồng nghiệp.”
“Phu nhân trước đây làm công việc gì?” Hắn hỏi.
Bùi Oanh đáp: “Ta dạy học ở trường học.”
Học viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3730887/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.