Bầu không khí trong đại trướng vì lời bẩm báo của Hoa Đại Giang mà thoáng chốc như đông cứng.
Lý Khiếu Thiên ban đầu giật mình kinh ngạc, nhưng rất nhanh phát hiện ra điều bất thường. Hiện giờ chưa đến giờ Ngọ, không lý nào lại động thủ sớm như vậy. Hay là gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, khiến kế hoạch buộc phải thay đổi?
Dẫu trong lòng nghi hoặc nhưng hắn không biểu lộ ra ngoài, chỉ mang vẻ mặt nghiêm trọng, cùng Hoắc Đình Sơn nhanh chóng đứng dậy. Vừa bước ra ngoài, vừa hỏi Hoa Đại Giang:
“Là kẻ nào tập kích, lâm phỉ hay quân Kinh Châu?”
Hoa Đại Giang đáp:
“Quân Kinh Châu.”
Lý Khiếu Thiên không hề bất ngờ. Tư Châu và U Châu hai bên quân sĩ áp sát, làm gì có chuyện lâm phỉ nào dám không biết sống c.h.ế.t mà nhúng tay vào.
Chỉ có quân Kinh Châu. Và quân Kinh Châu kia chính là người của hắn.
Lý Khiếu Thiên trong lòng đã rõ ràng.
Tuy nhiên, ngoài mặt, hắn vẫn cùng Hoắc Đình Sơn vội vàng lao ra, cả hai nhảy lên ngựa, mỗi người dẫn theo một đội binh lính thẳng tiến về trang viên.
Nếu đi xe ngựa, phải mất khoảng một canh giờ mới đến trang viên, nhưng cưỡi ngựa thì nhanh hơn nhiều, chỉ cần hơn nửa canh giờ. Bởi nơi giao tranh nằm ở khoảng giữa, thêm nữa cả hai bên đều hướng tới nhau, thời gian gặp nhau chỉ chưa đầy hai khắc.
Chẳng bao lâu, Lý Khiếu Thiên đã trông thấy một cỗ xe ngựa.
Xe ngựa dùng trong hành quân đều rất giản dị. Phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3730209/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.