Lý Khiếu Thiên chọn tòa phủ này chiếm diện tích rộng lớn, trang trí vô cùng hoa lệ. Bên trong lầu các nguy nga, bậc ngọc đỏ thắm, năm bước một gác, mười bước một đình, cao chót vót che khuất cả ánh mặt trời, khiến người ta khó phân biệt đông tây nam bắc.
Hùng Mậu bước vào, không khỏi trợn mắt há miệng kinh ngạc.
Hắn chưa từng đến Lạc Dương, không ngờ nơi đây lại phồn hoa đến vậy, từng chi tiết nhỏ đều được làm tỉ mỉ, tinh tế. Nếu nói U Châu là vùng đất hoang dã hào sảng, thì Lạc Dương lại là lầu các tinh xảo, mỗi nơi đều đáng để thưởng thức.
Lý Khiếu Thiên mỉm cười:
“Đây là tòa phủ lớn nổi tiếng ở Lạc Dương. Không biết Hoắc U Châu thấy thế nào?”
Hoắc Đình Sơn đáp:
“Rất tốt, đa tạ Lý Tư Châu đã dụng tâm.”
Ánh mắt Lý Khiếu Thiên lướt qua đoàn tùy tùng của U Châu, chỉ thấy Tân Cẩm và Thủy Tô, nhưng lại bỏ qua Vũ Nam Nhiên mặc trang phục cưỡi ngựa, dáng người cao lớn. Hắn ngạc nhiên nói:
“Quân đội của Hoắc U Châu mà chỉ có hai nữ tỳ theo hầu thôi sao? Hay là để ta phân thêm vài nữ tỳ để lệnh phu nhân và lệnh ái sai khiến, thế nào?”
“Không cần, nội nhân của ta không thích có quá nhiều người hầu hạ.” Hoắc Đình Sơn từ chối.
Thời thế nay đã khác, ngay cả những người hầu, hắn cũng sẽ không tùy tiện để người ngoài bước vào nội viện của mình.
Trong khi Hoắc Đình Sơn và Lý Khiếu Thiên đang đàm đạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3730205/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.