Hoắc Đình Sơn nói là hôm nay xuất thành, thời gian cấp bách, Bùi Oanh liền bảo Tân Cẩm đi thông báo cho con gái.
Bùi Oanh trở về phòng, lấy ra chiếc hộp nhỏ bị nàng đặt ở đáy rương.
Nếu có người bên cạnh nhìn thấy, chắc chắn sẽ ngạc nhiên, vì thông báo thu dọn hành lý mới vừa nhận, nhưng chiếc hộp này của Bùi Oanh mở ra, bên trong hành lý đã được thu xếp sẵn.
---
Đồ đạc không nhiều, nhưng những thứ cơ bản nhất đều đã có.
Bùi Oanh nhìn hộp một lát, sau đó lại khép nắp hộp nhỏ lại.
Bữa trưa hôm nay được chuẩn bị sớm hơn thường lệ. Sau khi dùng bữa xong, vài người cùng lên xe ngựa.
Ngoài mẹ con Bùi Oanh, lần này còn có Công Tôn Lương đi cùng. Hoắc Đình Sơn điều một đội kỵ binh để mở đường, bao quanh xe ngựa tiến ra ngoài thành.
Hôm nay quận Viễn Sơn không khác gì so với ngày hôm qua, vẫn là một nơi phồn hoa, xe ngựa tấp nập không ngừng. Khi xe ngựa của Bùi Oanh đi ngang qua chốn đông người, nàng nghe thấy tiếng hò reo bất ngờ dấy lên.
“Là Đại tướng quân!”
“Đại tướng quân thật uy phong phi phàm, như sao Vũ Khúc tái thế!”
“Cảm tạ Đại tướng quân đã giúp tiểu nhân kêu oan, tiểu nhân nguyện đời sau làm trâu làm ngựa, kết thảo hàm hoàn để báo đáp ân đức của Đại tướng quân.”
“Ha, ngươi đúng là tên tiểu tử khôn ngoan, còn nói gì đến đời sau. Ta thì không thế, chỉ cần Đại tướng quân muốn, đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3715487/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.