Bùi Oanh nghe xong lời của con gái, trầm ngâm một lát: "Triệu công tử có nói muốn gặp tướng quân là vì việc gì không?" 
Điều này khiến Mạnh Linh Nhi nhất thời bị hỏi khó, nàng lộ vẻ hối tiếc, "Mẫu thân, con xin lỗi, con quên mất không hỏi. Để con đi hỏi Triệu công tử ngay bây giờ." 
Bùi Oanh kéo tay Mạnh Linh Nhi, ngăn nàng đứng dậy: "Con gái, không cần vội, đến lúc đó cứ để hắn tự mình nói với tướng quân." 
Mạnh Linh Nhi vừa nghe liền hiểu mẫu thân đã đồng ý, vui vẻ nói: "Mẫu thân thật tốt." 
Bùi Oanh khẽ vuốt mái tóc của tiểu cô nương: "Nhưng phải đợi một chút, ta sẽ nói với hắn sau." 
Mạnh Linh Nhi vui vẻ đáp: "Không sao đâu, mẫu thân cứ tùy ý." 
Dù sao, lúc nàng nhận lời với Triệu Tử Diệu, cũng chưa hề hứa hẹn sẽ lập tức hoàn thành chuyện này. 
Bùi Oanh nói "đợi một lát", ý là bây giờ đang vào giờ Dậu, đến lúc dùng bữa tối, ăn uống có thể giúp lòng người thoải mái hơn, nói chuyện cũng dễ dàng hơn thường lệ. Lại thêm thời gian này, nàng đều dùng bữa cùng Hoắc Đình Sơn. 
Đến giờ Dậu, Trần Nguyên đến mời Bùi Oanh. 
Khi Bùi Oanh đi rồi, Mạnh Linh Nhi mới ngộ ra điều gì đó không ổn. Tại sao người kia chỉ mời mẫu thân của nàng? Mẫu thân từ khi nào lại thân thiết với hắn như vậy? 
Mạnh Linh Nhi gọi Trần Nguyên đang định rời đi lại, hỏi về thắc mắc của mình, nghe hắn bình thản đáp: "Có lẽ đã thành thói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3714719/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.