Bùi Oanh thấy Hoắc Đình Sơn nhìn mình, nhưng lại không nói gì, bị ánh mắt hắn nhìn khiến lòng nàng hơi run, liền gọi: “Tướng quân?” 
Hoắc Đình Sơn đứng thẳng dậy, bước sang bên kia xe ngựa và lên xe. 
Hôm nay Mạnh Linh Nhi như thường lệ đi học ở chỗ Công Tôn Lương, Tân Cẩm và Thủy Tô thì ngồi trong xe phía sau, giờ chỉ còn lại Bùi Oanh và Hoắc Đình Sơn trong xe. 
Khi ngồi xuống đối diện, Hoắc Đình Sơn nhìn vào chiếc bàn trước mặt, trên đó đặt vài khối gỗ nhỏ, khá tinh xảo, mỗi cái không bằng nửa bàn tay hắn. 
Vật này Hoắc Đình Sơn đã thấy thoáng qua, nó giống hệt thứ trong tay Bùi Oanh. 
Hoắc Đình Sơn tùy ý cầm một khối lên, cân nhắc trên tay, trọng lượng không nhiều, “Đây là xà phòng mà phu nhân nói? Dùng gỗ để tắm sao?” 
“Tự nhiên không phải gỗ, thứ ngài thấy chỉ là khuôn, xà phòng ở bên trong.” Bùi Oanh ấn vào một chỗ trên khối gỗ trong tay, đẩy nhẹ. 
“Cạch.” Một mảnh gỗ nhỏ bị đẩy ra. 
Bùi Oanh thao tác tương tự, chậm rãi tháo từng mảnh gỗ của hộp. 
Chiếc khuôn gỗ này là nàng đặt làm, hình hộp chữ nhật, sáu mặt gỗ có thể khớp với nhau qua rãnh, hai mặt lớn nhất còn có họa tiết hoa văn. 
Mỗi chiếc khuôn gỗ lại có họa tiết khác nhau, có loại là mẫu đơn, tre trúc, những loài thực vật mà người ta ưa chuộng, cũng có những mẫu hình động vật mèo con, c.h.ó con, đáng yêu và hồn nhiên. 
“Cạch.” Lại một mảnh gỗ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3714713/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.