Trong bóng đêm dày đặc, Thiệu Kì Hiên thấy người đàn ông trước mắthơi cau mày. Lông mày và lông mi gần chạm vào nhau, đôi mắt lấp lánh ởgiữa, làm người ta cảm thấy không hề bị áp bức khó chịu.
Biểu tình sinh động như thế, trong nháy mắt làm cho Thiệu Kì Hiên cóảo giác thì ra anh là người cũng sẽ hối hận cũng có cảm xúc bình thườngnhư những người đàn ông khác.
Nhưng ngay giây sau đó, nâng tay xua tan sương khói hỗn loạn trướcmặt, anh xoay người mặt hướng về phía Kì Hiên, làn khói tan đi lộ ra ánh mắt chứa đầy ánh sao, giọng nói khàn khàn mà gợi cảm.
“Chữa khỏi cho cô ấy cho tôi.”
Cường ngạnh, không nghi ngờ, tác phong điển hình của Đường Dịch.
Kì Hiên bất đắc dĩ thở ra một hơi.
Vừa rồi, anh lại bị vẻ bề ngoài của người đàn ông này mê hoặc. Làmsao có thể quên, Đường Dịch, trong thế giới này, dù có hao tổn tinh thần đến đâu cũng không làm anh thương tâm.
“Nói thật, tôi thực không hiểu lòng anh nghĩ cái gì, ” Kì Hiên cólòng tốt mở miệng, “Bên ngoài nhiều phụ nữ như vậy, cho tới bây giờ anhngay cả nhìn liếc mắt một cái cũng không, thế mà có một người trong nhànày, anh đem cô ấy cất giấu tốt như vậy, nhưng ngẫu nhiên mất bình tĩnhlại bắt nạt cô ấy đến mức chỉ còn nửa cái mạng…… Nói xem, đây là cái tật xấu gì vậy? Giống như dịch SARS ngăn chặn được một thời gian lại bùngnổ sao?”
Đường Dịch bỗng mở miệng gọi tên anh một tiếng, giọng nói thản nhiên, lại ngầm có ý cảnh cáo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-trang/799554/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.