Mấy ngày cuối năm, Tô Tiểu Miêu cứ cuốn lấy Đường Kính không rời, cảngày cứ vây quanh anh như con ong mật nhỏ bé chăm chỉ làm việc, hơn nữaanh chàng này có thời gian nghỉ ngơi không giống người bình thường, ngủso với tiểu thư còn muộn hơn, thức dậy so với con gà còn sớm hơn, vì thế chỉ cần cô tỉnh táo, liền quấn Đường Kính không rời.
Đường Kính thật sự bị cô bám lấy như thế mà sợ, cuối cùng chỉ có thểôm cô ngồi lên đùi mình, lấy ra một tờ chi phiếu còn trống một chỗ.
“Muốn bao nhiêu, tự mình điền.”
Đúng vậy, lý do có thể làm cho Tô Tiểu Miêu nhiệt tình dào dạt như thế chỉ có một: Phải phát tiền mừng tuổi……
Tiểu Miêu vui sướng hài lòng điền một chuỗi số dài, tuyệt không khách khí giơ chi phiếu lên trước mặt anh, tươi cười thực xấu xa [1]:“Phải ký tên……”
[1] nguyên văn: không phải xấu xa mà là “cẩu thối” có nghĩa là chân chó!!! =)))
“……”
Không thể không thừa nhận, những năm gần đây da mặt Tô Tiểu Miêu càng ngày càng dày hơn đến mức có thể nhảy vọt về chất lượng, gặp phải mộtmiếng keo dính như vậy, Đường Kính thật đúng là không có biện pháp nào.
Đường Kính tiếp nhận chi phiếu, thuận tay gõ lên trán cô một chút: “Bình thường anh và em rất nghèo à?”
“Đương nhiên không phải rồi,” Tiểu Miêu ôm đầu cười:“Sợ anh tiêu không hết thôi, em giúp anh tiêu mà……”
Đường Kính tính tình tốt, cũng không chấp cô ở một bên nói hươu nói vượn, anh ký tên lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-trang/3095490/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.