Edit: Lam Anh
Tô Dã Nghi theo bản năng định phản ứng, mạnh mẽ đẩy Triệu Duyệt đến góc khuất. Cô cũng không dám ngẩng đầu nhìn phía Dịch Tự, giọng nói cũng không biết là giải thích với người nào: “Tôi, tôi còn có chút việc chưa xong.” Vừa nói xong, cô đã “Đăng đăng đăng” leo lên lầu.
Tô Dã Nghi thật sự không biết dùng cảm xúc và trạng thái gì đối mặt với Dịch Tự, cô rất sợ anh sẽ giữ chặt lấy cô, sau đó rất nghiêm túc rất chân thành nói, “Thật xin lỗi, tôi hôm đó… Tôi không phải cố ý.” Hoặc là anh có thể nói, “Chẳng qua là cô khiến tôi nhớ đến cô ấy.” Lại hoặc là, anh thẳng thẳn hơn nói, “Mất điện, cái gì cũng thấy không rõ lắm, cho nên mới…”
Tô Dã Nghi cảm thấy mình cần phải bình tĩnh một chút, giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra vậy.
Nhưng cô cũng chỉ nghĩ như vậy mà thôi. Vì tránh tiếp xúc trực tiếp với Dịch Tự, cô cứ thế chống đỡ tới nửa đêm mười hai giờ mới ôm một đống quần áo nhỏ xuống lầu tắm rửa. Lúc xuống lầu ngay cả đèn cũng không dám mở, lợi dụng bóng đêm, một đường khom lưng lần mò tường đi đến phòng vệ sinh.
Ngay khi cô đi qua phòng ngủ chính, cửa phòng ngủ chính đột nhiên mở ra, ánh sáng đồng thời truyền tới, bóng dáng Triệu Duyệt cũng xuất hiện trước mắt Tô Dã Nghi. Cô mở to hai mắt, nuốt nước miếng hoảng sợ vào miệng, nói: “Anh, anh làm gì thế?”
Vẻ mặt Triệu Duyệt mờ mịt nhìn cô, hỏi lại: “Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-trang-ket-hop/2193996/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.