Tôi cúi đầu xới cơm, vẫn chưa từ bỏ ý định: "Chứng tỏ chiến lược 'tuyên bố chủ quyền' trên mạng xã hội của anh có hiệu quả rồi đấy! Tuy chưa chắc Ngôn Từ có ý với em không, nhưng ít nhất bây giờ cậu ấy đang độc thân, em hoàn toàn có thể tấn công."
"Ồ."
"...Vậy còn chiêu nào nữa không? Kiểu giúp em cưa đổ Ngôn Từ nhanh gọn lẹ ấy."
"Lâm Thanh."
"Hả?"
Chu Châu cúi đầu, kéo lấy tay tôi đang đặt trên bàn, xắn tay áo tôi lên.
Đầu ngón tay hơi lạnh của anh ấy chạm vào tôi.
Khoảnh khắc ấy, tôi hơi ngẩn người...
"Em có phải đồ ngốc không? Đến đây lau bàn à?"
Tôi ngập ngừng nhìn áo mình. "A..."
Đã dính dầu mỡ trên mặt bàn rồi.
"Tối nay em về ký túc xá thay áo."
Chu Châu gật đầu. "Ừ."
21.
Tôi luyên thuyên suốt bữa ăn, Chu Châu ăn xong trước tôi.
Anh ấy tựa lưng vào ghế ngồi chờ.
Ngón tay thon dài trắng trẻo gõ nhẹ lên mặt bàn, dáng vẻ ung dung thư thái.
Nhìn anh như vậy, tôi mới nhớ ra vẻ ngạc nhiên của mình khi thấy anh ấy trong giờ học hôm nay.
"Chu Châu, anh làm trợ giảng cho lớp Trí Ban, chắc là hiểu rất rõ về mấy môn này nhỉ?"
"Sao thế?" Chu Châu ngước mắt nhìn tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-thanh-hoa-gap-chong-nhu-y/3735615/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.