15.
Tôi và Chu Châu đấu khẩu một lúc.
Mở lại vòng bạn bè, thấy lượt thích và bình luận đã chất cao như núi.
"Thanh Thanh, sao cậu thoát ế nhanh thế! Khao đi, khao đi!"
"Các nam sinh trong khoa lại sắp khóc ròng rồi."
"Bạn trai là ai vậy? Học Bắc Kinh à?"
Ơ?
Đúng rồi nhỉ.
Tôi còn chưa biết Chu Châu học gì nữa.
"Chu Châu, anh học Bắc Kinh à?"
Chu Châu đang cúi đầu lướt điện thoại, thờ ơ đáp: "Nghiên cứu sinh năm nhất Thanh Hoa."
"Ồ…"
Mình trả lời bạn: "Là nghiên cứu sinh Thanh Hoa."
Nghiên cứu sinh Thanh Hoa…
Sao lại có thời gian làm mấy chuyện trẻ con như theo đuổi trúc mã với đứa năm nhất như tôi chứ?
Ngẩn người một lúc, điện thoại tiếp tục nhận được tin nhắn mới.
Là Ngôn Từ.
Cậu ấy trả lời rồi!
Bài đăng này chủ yếu là đăng cho cậu xem mà.
Ngón tay run run bấm vào thông báo, đập vào mắt là một câu ngắn gọn:
Ngôn Từ: Chúc mừng.
"…"
Tôi bĩu môi.
Đưa điện thoại cho Chu Châu xem, hơi chán nản: "Cậu ấy chẳng nói gì thêm cả."
"Ồ." Chu Châu liếc qua rồi lại nhìn đi chỗ khác, đưa điện thoại của mình cho tôi xem, là giao diện bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-thanh-hoa-gap-chong-nhu-y/3735613/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.