“Anh đến văn phòng trước, em ngủ tiếp đi.” Trần Hoài mặc quần áo xong ra cửa.
“Dạ được.”
Giữa trưa, ba mẹ Tôn Văn Văn chạy đến bệnh viện. Từ Nguyên nghe tin cũng đến, cậu ta hoàn toàn không biết Tôn Văn Văn vì trả thù Lâm Giản mà đến đây, cũng không biết người cướp của Tôn Văn Văn là có quan hệ với Lâm Giản, chỉ nghĩ số Tôn Văn Văn xui xẻo nên mới thế, là bạn học nên cậu thấy rất tội cho Tôn Văn Văn vì liên tiếp gặp những chuyện không may.
Lâm Thắng bị tạm giam, ông ta phải ngồi tù ít nhất vài năm. Chưa kể thấy thái độ của ba mẹ Tôn Văn Văn thì chắc chắn sẽ khiến ông ta phải trả giá đắt.
Trong quá trình giải quyết vụ Lâm Thắng, Trần Hoài không ra mặt. Từ trước giờ anh không hề có sự thông cảm nào với kẻ cặn bã như Lâm Thắng. Nếu năm xưa không phải vì Lâm Thắng vong ân phụ nghĩa bội bạc, thời thơ ấu của Lâm Cương và Lâm Giản đã không đến mức gian nan như vậy.
Xử lý xong việc của Lâm Thắng đã hơn 7 giờ tối, Trần Hoài vội vàng quay về nhà.
Trước khi gặp Lâm Giản, anh là người tuỳ tiện, bất giác trở thành người cuồng công việc. Nhưng giờ đã khác, chỉ cần nghĩ Lâm Giản ở nhà chờ anh, mỗi ngày tan làm Trần Hoài đều sốt ruột trở về.
Hôm sau, anh xin nghỉ phép đưa Lâm Giản đến bệnh viện khám. Kết quả xét nghiệm đều bình thường. Lúc trước hai người đều không chú ý nên cũng có sự lo lắng mơ hồ, chỉ là không nói ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-sang-khi-nguoi-den/1110109/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.