Trần Hoài rời đi, Lâm Giản vẫn ở khách sạn đợi. Buồi chiều, Cố Tự Giang bỗng gọi điện thoại đến.
“Lâm Giản, cô có biết Trần Hoài ở đâu không? Sao tôi không liên lạc được với cậu ta?” Lúc trước Lâm Giản có gọi Cố Tự Giang nên anh còn lưu số cô.
“Anh ấy đến cục cảnh sát, có lẽ do đang bận thôi ạ.”
“Cục cảnh sát nào? Đến đơn vị mới nhanh thế à?” Cố Tự Giang ngạc nhiên.
“Hiện giờ anh ấy đang ở đồn cảnh sát huyện Lũng Xuyên, không phải ở bên chúng ta, nhưng mà sẽ về nhanh thôi ạ. Anh tìm anh ấy có việc sao?”
“Huyện Lũng Xuyên? Cậu ta chạy tới Vân Nam làm gì?” Cố Tự Giang càng không hiểu.
“Anh ấy đang làm nhiệm vụ. Tôi ở trong khách sạn chờ anh ấy.”
“Tình hình ma tuý ở mấy huyện Vân Nam khá phức tạp, Lũng Xuyên là một trong số đó. Cậu ta không phải chạy xa đến đó để bắt ma tuý chứ?” Cố Tự Giang suy nghĩ.
Lâm Giản không phủ nhận.
“À, mà anh có việc gì không? Đợi anh ấy về tôi báo lại cho.”
“Tôi được nghỉ phép, đang ở Tây Song Bản Nạp*. Hôm trước Trần Hoài nói với tôi cô bị đau dạ dày, tôi định hỏi Trần Hoài xem có muốn tôi mang về ít trà Phổ Nhĩ cho cô không, uống thường xuyên sẽ tốt cho dạ dày đấy.” (Châu tự trị dân tộc Thái Tây Song Bản Nạp. Trụ sở hành chính của châu là Cảnh Hồng, nằm trên bờ sông Mê Kông (sông Lan Thương trong tiếng Trung). Là trung tâm du lịch của Trung Quốc cùng với Côn Minh - 2 trung tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-sang-khi-nguoi-den/1110102/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.