Cũng may cô nghiện thuốc lá, thuốc của mình chỉ còn nửa gói, ngửi mùi thuốc của người khác thì miễn là mùi vị không quá khó chịu thì cũng tốt.
Cô đang sững người, anh đã áp sát người cô, rít một hơi thật mạnh đến nửa điếu thuốc, sau đó lười biếng phun ra, vẫn phà thẳng khói vào cổ cô, sau đó tay phải kẹp thuốc lá, cười cười mở miệng, “Nếu bị người khác nói mà lập tức có phản ứng thì tôi đây có phải rất mất mặt không?” Anh nói đến chữ cuối cùng thì như ngậm ý cười, giọng trầm thấp mang theo ý phong lưu, hơi thở thô ráp.
Cô đang định tránh anh xa ra một chút không ngờ anh lại đột nhiên đưa tay ra.
“Làm gì?” cô cảnh giác lui về sau mấy bước.
Theo lòng bàn tay anh rút về, giây tiếp theo trên tay anh lại có thêm một hộp thuốc lá, “Không ai nói với cô là sốc độ cao không được hút thuốc sao? Sợ cô không khống chế được cơn nghiện thuốc lá nên tôi có lòng tốt giữ giúp cho cô.”
“Trả lại tôi!”
“Có bản lĩnh thì tự lấy về.” Trần Hoài không nhìn cô, chỉ giơ hộp gói thuốc lá lên quá vai, không thèm để tâm mà đi về trước.
Lâm Giản rủa thầm trong bụng, đi theo sau anh lên lầu.
Đi đến ngoài cửa phòng Tôn Văn Văn, Lâm Giản bỗng nhảy lên, tay trái chống lên vai anh, tay phải giơ cao quá vai định giật lại gói thuốc lá của mình.
Hiển nhiên anh đã dự đoán trước cô sẽ làm vậy, tay phải cô mới vừa giơ lên, anh đã nhanh nhẹn đút gói thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-sang-khi-nguoi-den/1110003/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.