Ánh nến lập loè chiếu màn sương, gió lặng yên ắng tám bức tường
Tại đại sảnh bát giác, chúng nhân nhìn hai người đối diện, thần sắc căng thẳng. Hắc Yêu Hồ Trí Hoá thân vận tử bào, đôi mắt đỏ ngầu. Sát sĩ Băng Vũ hắc y trùm kín, nét mặt lạnh lùng.
"Vũ Mặc!", Kim Kiền mắt nhỏ loé lên, bất giác tiến lên một bước.
"Kim Kiền!", Triển Chiêu giơ cánh tay, ngăn nàng lại.
"Ta là Băng Vũ!", hắn lạnh lùng nói, "Kim Kiền ngươi đừng gọi sai tên ta nữa!"
"Tên tiểu tử đốn mạt nhà ngươi còn dám chường mặt ra đây nữa sao?", Bạch Ngọc Đường cả giận, tay quất mạnh Khổn Long Tác, khiến tiếng vụt quết trên nền đất bật ra rất vang, đồng thời tạo nên vết nứt nơi sàn đại sảnh, "Từ đầu Ngũ gia trông ngươi đã rất ngứa mắt, hôm nay để rơi vào tay ta, ngươi tốt nhất là chuẩn bị tinh thần gặp tổ tông đi!"
"Giết ta?", đôi mắt âm u của Băng Vũ liếc qua, "Vậy phải xem ngươi có đủ bản lĩnh không đã!"
Lời vừa dứt cũng là lúc một đạo lục quang loé lên nơi miệng hắn. Mọi người trong phòng biến sắc. Ánh sáng xanh kia mười mươi phát ra từ chiếc đoản tiêu khống chế thập tuyệt quân.
"Uuuuuuuuu", tiếng sáo chói tai như quỷ khóc ma tru rống rít chói tai khắp đại sảnh.
Tử y Trí Hoá đón gió lộng, phần phật bay lên, thân hình lơ lửng giữa không trung. Tử điện kiếm trong tay loé lên lao về phía chúng nhân như kình điện.
"Kim Kiền tránh ra!"
"Tiểu Kim Tử cẩn thận!"
Cả Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cùng hét lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-phu-khai-phong-lam-nhan-vien-cong-vu/1296742/quyen-9-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.