Dưới trăng độc chiến phong hoa nổi
Cùng đường rơi vực, sinh tử tuyếnĐêm thanh, trăng lạnh, đình vắng tanh
Gió động, lá thu khẽ rời cành
........
Kim Kiền hơi thở gấp gáp, tay đè lên ngực, hô hấp khó nhọc. Mắt nhỏ trợn trừng, gắt gao dính lên bóng hình của kẻ đang chậm rãi tiến về phía mình. Khụ! Là Bách Hoa Công tử sao?
Dường như nàng vẫn tạm thời chưa thể tin vào mắt mình.
Ai thế này? Không phải là nhân vật gây cười điển hình trong các tiểu thuyết hay phim truyền hình sao?
Sao bỗng chốc đã biến thành... Thành...
Thành cái kiểu nhân vật gì đây không biết?!!!!
Trái với vẻ ngạc nhiên đến ngây ngốc của Kim Kiền, Bách Hoa công tử vẫn giữ một vẻ âm u, đôi mắt lạnh lùng liếc qua khoé miệng nhàn nhạt màu máu của Kim Kiền. Môi hắn nhếch lên, thả ra một nụ cười âm hiểm, một nụ cười mà bất cứ ai nhìn vào cũng cảm thấy như bị doạ chết.
"Mộc Sứ đại nhân đặc biệt chế tạo Thất mạch đoạn hồn tán này cho Kim giáo uý đó! Mùi vị thế nào? Có phải cảm giác máu chảy cuồn cuộn, gân cốt như bị lửa thiêu đốt hay không?".
... "Còn hai vị này nữa!", Bách Hoa công tử ra vẻ phong tao điệu đà hớt tóc lên. Dư quang trong mắt quét qua gương mặt vàng vọt của hai người Triển Bạch, cười nhạt: "Nào là Nam hiệp Triển Chiêu! Nào là Cẩm mao thử Bạch Ngọc Đường! Nếm phải Bế Thần Phong huyệt tán thì trước mặt Mộc sứ, các ngươi chỉ là bùn loãng.
--------
(*) thần kinh bị kiểm soát, không tự chủ, huyệt đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-phu-khai-phong-lam-nhan-vien-cong-vu/1296728/quyen-8-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.