Hang động ẩm thấp, bức bối khó nhịn, tiếng nước nhỏ giọt trên mặt đất khẽ khua dậy từng đợt hồi âm.
Ánh lửa lay động chiếu rọi vào dung nhan khuynh thành của Băng Cơ, bóng sáng chồng chất xen lẫn, tô điểm vẻ duyên dáng say lòng người.
Kim Kiền nhìn đăm đăm vào khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ của Băng Cơ, hô hấp ngưng trệ, cả đầu đều bị chiếm lĩnh bởi hàng loạt câu hỏi kinh ngạc cảm thán.
Băng Cơ là nhân vật phản diện sao?
Nghe danh hiệu đó tối thiểu phải là trong tầng lớp lãnh đạo?
Lãnh đạo tối cao, nhân vật cấp bậc đại BOSS được xưng là "Chủ nhân"!
Đoàn quân áo đen xác sống lẫn quân đội mặt nạ sắt có vẻ như đều là cấp dưới của "Chủ nhân" này?
Chẳng lẽ từ sau vụ Trần Châu, ta đã bị theo dõi?
Nghĩ vậy, Kim Kiền không khỏi run lên trong lòng, mắt nhỏ lại dời về phía tên mặt sắt kia.
Tên, tên "Thủy Sứ" tân nhậm này là ai? Đừng nói cũng là người ta quen chứ?
"Băng Cơ cô nương...tại sao lại là cô?" Đinh Nguyệt Hoa run giọng nói.
Băng Cơ bị đánh rơi mặt nạ, sắc mặt tái nhợt, đôi môi không còn chút máu, thân hình kịch liệt giãy giụa mấy cái, nhưng không cách nào thoát ra khỏi vòng kìm kẹp của tên hắc y đang áp chế mình, chỉ có thể yên lặng buông rủ mi mắt, che khuất đôi mắt đẹp như hồ thu.
Tên mặt sắt cười lạnh một tiếng, dùng hai ngón tay hung hăng bóp chặt cằm Băng Cơ, bắt buộc Băng Cơ phải hướng mặt về phía hai người Kim, Đinh, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-phu-khai-phong-lam-nhan-vien-cong-vu/1296683/quyen-5-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.