🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mười dặm phía đông nam ngoại ô thành Hàng Châu có một đồi núi, trên đồi trải rộng hơn năm mươi dặm rừng cây, ban ngày, bóng cây rậm rạp, gió mát thổi đưa, cây xanh hoa đỏ tốt tươi, là chỗ hóng mát của đa số quan lại phú hiển, tài tử phong lưu, vì thế được mệnh danh là "Thủy Ấm Pha" (*),nhưng đêm đến, Thủy Ấm Pha này sông núi đen đặc, ẩm ướt lạnh lẽo, âm u rợn người, vả lại còn có dã thú thường xuyên lui tới, cho nên Thủy ấm pha vừa vào đêm, liền bị xếp vào hàng rừng cấm, không một ai bén mảng.

(*) Sườn núi bóng râm xanh.

Lúc này đã qua giờ tý canh ba, bên trong rừng cây Thủy Ấm Pha lại lần đầu tiên phá lệ có tiếng người.

"Ây da...Tên tặc tử này không biết là từ đâu trồi lên, còn lợi hại như vậy?"

Dưới một gốc cây đại thụ cành lá xum xuê bên bìa rừng, một bóng người nằm dang tay dang chân ngửa mặt lên trời, toàn thân áo ngắn đen, một thanh diệp đao bản rộng quẳng ra bên ngoài hai thước, trên lưỡi đao dính đầy vết máu, vừa oán giận một câu, trong miệng liền trào ra một búng máu.

Nhưng mặc dù như thế, người này vẫn có đôi mắt và lông mày cong cong, bộ dạng có vẻ như rất vui sướng, chính là thị vệ Thiệu Vấn bên cạnh Hiếu Nghĩa Vương gia đương triều.

Thiệu Vấn lơ đễnh lau đi vết máu trên khóe miệng, cười khổ nói:

"Đêm nay trước khi vào Quỳnh Ngọc các, Vương gia chúng ta đã nói cái gì nhỉ? À, đúng rồi, hình như là nói sợ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-phu-khai-phong-lam-nhan-vien-cong-vu/1296681/quyen-5-chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.