Thiên Hương lâu mời người trở ngại. 
Vì hoa khôi Kim Kiền hiến kế. 
Sắc trời đã tối, trăng khuyết treo cao, gió đêm hiu hiu thôi xua đi cái oi bức của một ngày. 
Góc tây nam Trần Châu là khu phố bán hoa, thanh lâu vô số, lúc này vừa mới qua giờ thắp đèn, cả một khu phố dài đèn đuốc sáng trưng, từ xa nhìn lại tựa như một con rồng lửa, khung cảnh vô cùng náo nhiệt. 
Tuy thiên tai hoành hành, bách tính chết đói vô số, nhưng những kẻ phát tài kiếm lời lớn từ nạn hạn hán cũng không ít. Hơn nữa Trần Châu lại cách biên thùy không xa, những thương nhân buôn bán từ nam ra bắc đều phải đặt chân qua nơi đây, lại càng làm cho chốn trăng hoa này thêm phần náo nhiệt. 
Trên đường, người qua kẻ lại đông nghìn nghịt, những giai thanh gái lịch nói nói cười cười. Hai bên đường thanh lâu san sát, đèn lồng đỏ treo cao, phía trên lầu cao, bên ngoài cửa, một hàng oanh oanh yến yến, áo đỏ áo xanh, cười duyên rộn ràng, tiếng đàn tiếng sáo, mơ mơ hồ hồ, quấn quýt vấn vương, câu hồn đoạt phách. 
Chính giữa phố hoa là một toàn kiến trúc ba tầng lầu, là thanh lâu số một, số hai ở Trần Châu, tên gọi Thiên Hương lâu. Thiên Hương lâu có nàng hoa khôi Băng Cơ, tiếng đẹp lan xa, khuynh thành khuynh quốc, tài sắc vẹn toàn, tài hoa tột bậc, nhưng bởi tính cách nàng lạnh lùng kiêu ngạo, rất coi trọng bản thân, thế nên nàng còn có tiếng là ngàn vàng cũng khó mua được nụ cười. 
“Vị công tử này, ngài tới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-phu-khai-phong-lam-nhan-vien-cong-vu/1296627/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.