Ba người đều đã uống rượu nên chọn chế độ lái tự động.
Dật Tâm Nhân ngồi ở ghế phụ, Nho Sơ vốn định lên ghế lái ngồi, kết quả lại bị em trai nhà mình cho một câu "tướng ngủ của cậu ấy xấu, coi chừng lại lăn xuống đất", thành công khiến hắn từ bỏ suy nghĩ, ra ghế sau ngồi.
Tạ Thừa Nhan: "..."
Ban nãy ra ghế sau nằm do bệnh lười tái phát, ảnh đế Tạ bỗng thấy hơi hối hận.
Nhưng muộn rồi. Vì Tạ Thừa Nhan nằm chiếm cả tòa ghế sau nên lúc lên xe, Nho Sơ nâng đầu y đặt lên đùi mình, còn tiện thể vuốt lại tóc mái trên trán cho y.
Suy nghĩ một chút cái đùi mình đang gối là của Nho Sơ, lại cân nhắc đến tính tình của người này, Tạ Thừa Nhan quyết định dùng kĩ thuật diễn cả đời mình, tiếp tục giả chết.
Xem ra y không nghe nhầm, người bọn họ nói đúng là y.
Nhưng sao Nho Sơ lại có ý đó với y chứ? Bình thường y không cảm nhận được gì hết, thế giới quan vỡ vụn hết rồi có biết không!
Y không khỏi điểm lại trong đầu từng chuyện trước kia.
Trong xe rất yên tĩnh, không ai mở miệng.
Có lẽ là vì tác dụng của cồn, cũng có thể là do xe lái rất vững nên Tạ Thừa Nhan dần có chút mơ màng, cho đến khi nghe được tiếng của Dật Tâm Nhân, y mới giật mình tỉnh lại.
Dật Tâm Nhân hỏi: "Anh thật sự không định theo đuổi à?"
Nho Sơ: "Cần gì phải vậy?"
Dật Tâm Nhân nói: "Lần trước cậu ấy có nói muốn giành hết giải thưởng điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-luot-toi-len-san-khau-ganh-team/922018/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.