Edit: Ry 
Khương Thần cảm thấy may mắn đời này của mình chắc đều dùng hết cho lần cược mạng kia rồi. 
Hôm qua cậu không có ý định kiếm trang bị cho nhóc newbie này, kết quả ra toàn đồ của người ta, mình thì một mẩu cũng không có. 
Hôm nay muốn kiếm trang bị tốt hơn cho nhóc newbie, kết quả ra toàn thứ linh tinh gì đâu, trang bị của Ám Minh Sư đã ra ít còn không tốt bằng cái người ta đang mặc trên người. 
Bản chính thức không giống như beta là có thể đánh phó bản thỏa thích, mà mỗi ngày chỉ được đánh một lần. 
Đội trưởng Khương dắt con chim non này đi đánh hết tất cả phó bản 5 người cấp 15, lên cấp 20 rồi lại đánh một lượt phó bản cấp 20, cuối cùng ra được một đống rác. Cậu đứng ở cửa phó bản, im lặng mất mấy giây, cuối cùng nhàn nhạt nói: "Không sao, mai lại đánh." 
Phương Cảnh Hành thầm thở ra trong lòng, đồng thời cũng cảm thấy thật buồn cười, nhưng vẫn ngoan ngoãn nói: "Vâng." 
Khương Thần nói: "11 giờ 30 anh off rồi, cậu còn gì muốn đánh không?" 
Phương Cảnh Hành xem giờ, phát hiện chỉ còn có nửa tiếng. 
Anh bèn nói: "Tạm thời không có ạ, hay anh em mình đi dạo hoặc câu cá đi?" 
Khương Thần nói: "Đi." 
Hai người bèn ra khỏi thành, đi về phía vùng ngoại ô. 
Bên ngoài ba tòa thành nhỏ của ma vực đều có một con sông, ba con sông này lại là nhánh của một con sông lớn. Bọn chúng tụ về chung một dòng, quanh co chảy tới khu vực chung ngoài xa. 
Phương Cảnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-luot-toi-len-san-khau-ganh-team/243544/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.