Chúng tôi ở lại Nha Trang ba ngày để giải quyết công việc, trong thời gian đó Trường tranh thủ sắp xếp thời gian đưa tôi đi chơi và ăn rất nhiều món ngon mà trước giờ tôi chưa từng được nếm thử, hầu hết thức ăn ở đây món nào cũng ngon, vị nêm vừa phải ko quá mặn và cũng ko quá ngọt, ngoài Hải sản ra thì Nha Trang còn có món mì quảng và nem phần cũng rất ngon.
Ba ngày sau đó, khi mọi thứ đã được giải quyết ổn thoả, công trình được tiếp tục xây dựng trở lại thì tôi và Trường lại lên máy bay quay trở lại Hà Nội.
Mỗi ngày chúng tôi cùng nhau ăn cơm, tối đến cùng ôm nhau ngủ và sáng thì cùng nhau thức dậy, nếu ai hỏi tôi là quãng thời gian chúng tôi hạnh phúc nhất là khi tôi nào, tôi chắc chắn sẽ ko chần chừ mà trả lời rằng đây chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của vợ chồng tôi nhưng mà cuộc đời thì đâu ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra..
Một hôm khi chúng tôi đang còn ôm nhau ngủ thì nghe thấy có tiếng chuông gọi cửa, ban đầu tôi cũng ko bận tâm đến nhưng người đứng bên ngoài thì dường như rất kiên nhẫn, bấm gọi một lần ko được lại bấm đến lần thứ hai thứ ba cuối cùng tôi ko thể tiếp tục ngó lơ mà đành lật chăn ngồi dậy đang định đi ra mở cửa thì Trường đột nhiên lại kéo tôi nằm lại xuống giường sau đó còn vòng tay và chân sang ôm chặt lấy tôi giọng ngái ngủ.
-Ngủ tiếp đi. Anh vẫn còn buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-luc-buong-tay/2578501/chuong-30.html