Một tuần sau đó, nửa đêm khi tôi đang ngủ thì đột nhiên nhận được điện thoại của cô Vân, vừa nhấc máy lên đã nghe tiếng khóc nức nở ở đầu dây bên kia truyền đến, tôi ko biết cụ thể chuyện gì đã xảy ra nhưng nghe thấy cô Vân khóc lóc như thế cũng phần nào đó đoán được có chuyện gì đó ko ổn nên liền lên tiếng.
-Đã xảy ra việc gì vậy mẹ.
-Hải Tú…đến bệnh viện ngay đi con, Trà My bị tai nạn rồi.
Tôi cứ nghĩ mình mớ ngủ nên nghe nhầm liền lên tiếng hỏi lại.
-Mẹ vừa nói gì cơ ạ.
-Trà My bị tai nạn giao thông nặng lắm, nó đang nằm trong bệnh viện con đến ngay đi.
Nghe đến đây tôi lập tức tỉnh ngủ hẳn, liền “vâng” một tiếng rồi chạy như bay đến bệnh viện. Lúc tôi đến nơi thì nhìn thấy cô Vân đang ngồi đợi trước cửa phòng cấp cứu, chỉ một thời gian ngắn ko gặp mà tôi xém chút nữa ko nhận ra cô ấy. Trông cô Vân hiện tại tiều tụy ko còn sang chảnh như trước đây nữa, tôi đi đến ngồi xuống bên cạnh gọi một tiếng “mẹ”. Cô Vân quay nắm lấy tay tôi vừa khóc vừa nói..
-Hải Tú, bây giờ mẹ phải làm gì, phải làm gì để cứu em con đây.
-Mẹ bình tĩnh đi đã, chuyện là thế nào mẹ nói con nghe xem.
-Mẹ cũng có biết gì đâu, mẹ đang ngủ thì người ta lấy điện thoại Trà My gọi đến cho mẹ nói là con bé đua xe bị mất lái tông vào cột điện bảo mẹ đến ngay, lúc mẹ đến nơi thì thấy cả người con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-luc-buong-tay/2578469/chuong-12.html