Thời gian Cố Cẩm Sơ vào đoàn phim cũng hơn một tuần, Cố Cẩm Sơ tự giác cảm thấy được đạo diễn đối xử với cô rất khác biệt, niềm nở hơn đối với những người khác. Dù vậy cô vẫn cảm thấy chướng mắt vì có sự xuất hiện của một người.
"Chị Sơ Sơ... Con nhỏ Chu Mạn đó lại nhìn chúng ta kìa." Uyên Phương bất mãn liếc nhìn về hướng đám người
Chu Mạn.
Cố Cẩm Sơ nhắm mắt mệt mỏi ngã lưng ra ghế dựa, thấp giọng nói:
"Nhìn cũng không làm gì được chúng ta... Cứ để cô ta nhìn." Cô vừa nói vừa lấy tay xoa bụng mình, từ sáng đến giờ bụng cô cứ truyền đến những cơn đau thắt, vì công việc Cố Cẩm Sơ đã gắng gượng đến bây giờ.
Bên phía Chu Mạn cô ta nhờ ông chủ Thời móc nối mà nhận được vai nữ bảy trong phim của đạo diễn Thấm, nhưng vào đoàn phim rồi mới biết Cố Cẩm Sơ là nữ Chính, cô ta không cam tâm nhưng lời đe doạ của Lục Chính Minh còn đó, cô ta không dám gây chuyện với Cố Cẩm Sơ, nhưng con người không biết giới hạn này lại rất giỏi kích động người khác, muốn mượn đao giết người.
Chu Mạn làm thân với Kiều Y Vũ nữ tám của phim, ra sức lấy lòng, công kích vào nội tâm đố kị, ganh ghét của cô ta:
"Chị Y Vũ rõ ràng chị đẹp hơn cô ta, vào nghề lâu hơn cô ta... Nhưng mà cô ta lại dùng thủ đoạn đê tiện để có được vai nữ chính đáng lẽ phải thuộc về chị, em là thấy bất bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721630/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.