Khi cô vừa nói xong, người đàn ông trước mặt đã bất giác rơi nước mắt từ lúc nào, Cố Cấm Sơ nhớ lại lần đầu gặp
Cố Nam Chi, người đàn ông này phong lưu, phóng đãng, thích gây sự với người khác nhưng anh ta cũng biết rơi nước mắt, cũng biết đau lòng vì người thân của mình.
Cố Nam Chi lau đi nước mắt trên mặt, trầm giọng hỏi Cố Cẩm Sơ:
"Em nói là... Em gái tôi đã mất... Vậy mẹ tôi thì sao?"
Cố Cấm Sơ đau lòng nhìn hắn, buồn bã trả lời:
"Năm tôi lên mười hai tuổi... Bà ấy bệnh nặng mà qua đời... Những năm nay tôi đều sống với bà ngoại."
Cố Nam Chi bàng hoàng khi nghe thấy điều cô nói, người mẹ mà hắn mong chờ được gặp lại nhiều năm không ngờ đã rời khỏi trần thế từ lâu nhưng hắn lại chẳng hề hay biết, đôi tay hắn siết chặt thành nắm đấm, hắn rõ ràng là một người sinh ra ngậm thìa vàng, rõ ràng hắn có thể sống một cuộc đời vô lo vô nghĩ, được cha mẹ yêu thương, nhưng cha của hắn đã phá hủy tất cả, chính mắt hắn nhìn thấy ông ta ngoại tình khi hắn mới năm tuối, mẹ hắn vì không chấp nhận nổi sự thật mà bỏ lại hắn rời đi, hắn luôn cảm thấy cha mẹ hắn đều là kẻ ích kỷ, họ đối xử không tốt với nhau nhưng người bị tổn thương lại là hắn, từ đó hắn trở thành bộ dạng như bây giờ, trở thành loại người giống cha hắn, loại người mà hắn cực kỳ căm ghét.
Cố Nam Chi ngồi sụp trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721621/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.