Bữa cơm không mấy vui vẻ gì này nhanh chóng kết thúc, trong lòng mỗi người đều có những muộn phiền riêng, những suy tư trăn trở về tương lai và nỗi nhớ đau thương về quá khứ.
Dương Huệ Anh và Cố Cẩm Sơ hai người khoác tay nhau đi trước ra khỏi nhà hàng để bốn người đàn ông đi phía sau. Ở quảng trường thành phố giờ này rất đông người qua lại, hai người con gái muốn đi dạo xung quanh, bốn người đàn ông chỉ có thể thuận theo chiều ý đi phía sau hộ tống bọn họ.
"Sơ Sơ... Cậu thấy anh trai mình thế nào?" Dương Huệ Anh nắm tay nói nhỏ vào tai Cố Cẩm Sơ, cô ấy biết anh trai mình thích Cố Cẩm Sơ, nhưng lần trước biết Cố Cẩm Sơ đã có bạn trai cô liền gạt bỏ suy nghĩ này. Nhưng hôm nay biết Cố Cẩm Sơ và người đó "cơm không lành, canh không ngọt" cô liền muốn làm mai Cố Cẩm Sơ cho anh trai mình.
Cố Cấm Sơ hiểu ý của Dương Huệ Anh cô liền ái ngại mà nói:
"Rất tốt... Nhưng không được đâu."
"Có gì mà không được chứ, cậu bỏ tên kia đi, mình làm mai anh trai mình cho cậu... Tốt gấp trăm lần tên đó."
Dương Huệ Anh vẻ mặt rất tự hào liếc Dương Chí Viễn một cái nói với Cố Cẩm Sơ.
Cố Cẩm Sơ còn đang định lên tiếng từ chối thì phía sau dòng người hỗn loạn đè ép hai người khỏi bốn người kia:
"Cướp... Cướp..." Tiếng la thất thanh của một người phụ nữ trung niên vừa chạy vừa chỉ vào tên mặc đồ đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721612/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.