Cố Cẩm Sơ vừa mới tắm xong thì chuông cửa vang lên, cô nhìn đồng hồ 11 giờ đêm, không nghĩ cũng biết người tìm cô vào giờ này chắc chắc là người muốn xử đẹp cô - Lục Chính Minh.
Cố Cẩm Sơ đưa tay vuốt ngực cố gắng bình tĩnh, cô xoay nhẹ tay nắm cửa từ từ kéo mở, chưa kịp hỏi chuyện gì thì người phía sau cánh cửa đã đá mạnh cửa một cái làm cô giật mình lùi ra phía sau, Lục Chính Minh một thân toàn là mùi rượu nồng nặc bước vào phòng, tự nhiên ngả xuống giường cô.
Cố Cẩm Sơ đi đến lay người anh dậy gọi lớn:
"Anh Lục... Say rồi sao?"
Lục Chính Minh vươn tay kéo mạnh cô xuống giường ôm chặt vào lòng, cọ mặt vào hõm cổ cô, khàn giọng lên tiếng:
"Không có say..."
Cố Cẩm Sơ kéo nhẹ tay anh ra, cô nỉ non dỗ dành anh:
"Vậy anh đi tắm đi... Cả người toàn mùi rượu."
Lục Chính Minh nghe thấy thế liền cảm thấy bất mãn, cắn nhẹ vào tai cô thì thầm:
"Cô chê tôi à?"
Cố Cẩm Sơ vòng tay ôm chặt eo anh, mặt dụi vào lồng ngực rắn chắc tham lam hít lấy mùi hương chỉ thuộc về riêng người đàn ông này:
"Không có chê... Nhưng mà cứ như vậy mà ngủ cũng không tốt."
Lục Chính Minh thấy cô dùng hành động đáng yêu như vậy lấy lòng mình thì không khỏi vui vẻ, anh siết chặt cô lại, chân gác ngang hông cô giam cầm trong lòng mình, giọng nói yêu nghiệt dụ dỗ cô:
"Tôi cũng có nói cứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721605/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.