"Anh Chính Minh, đây là bạn thân của em Cố Cẩm Sơ." - Dương Huệ Anh chỉ vào Cố Cẩm Sơ giới thiệu với người đàn ông bên cạnh mình.
Cố Cẩm Sơ bị tiếng nói của cô ấy kéo về thực tại, cô khó khăn nâng khoé miệng của mình lên nặn ra một nụ cười chào hỏi.
Lục Chính Minh không tỏ thái độ gì chỉ gật đầu một cái đáp lễ, vui vẻ kéo Dương Huệ Anh ngồi vào bàn ăn. Giọng nói anh trầm ấm hỏi cô ấy:
"Em gọi món chưa."
"Em gọi rồi ạ." Huệ Anh ngại ngùng rút tay khỏi người Lục Chính Minh ngồi sang bên cạnh.
Lục Chính Minh cũng nhìn thấy hành động đầy vẻ xa cách này của cô ấy nhưng chỉ khẽ cười.
Toàn bộ quá trình đều thu vào tầm mắt của Cố Cẩm Sơ, ánh mắt Lục Chính Minh nhìn Dương Huệ Anh thâm tình dịu dàng như thế nào cô đều thấy, anh từ lúc bước vào đều chỉ xem cô như không khí, có thể anh cũng đã quên cô từ lâu chỉ có cô là vẫn nhớ đến anh. Thứ tình cảm vừa mới nảy mầm của Cố Cẩm Sơ như có một chiếc xe cán qua làm cho mầm cây cứ như thế mà mãi mãi lụi tàn trên mặt đất.
Lục Chính Minh liếc nhìn Cố Cẩm Sơ không biết trong mắt anh đang suy nghĩ điều gì chỉ nhàn nhạt lên tiếng:
"Cô Cố hiện giờ đang làm gì?"
"Dạ..." Cố Cẩm Sơ ngạc nhiên khi anh chủ động bắt chuyện với mình, ngơ ngác đến không thốt nên lời.
Dương Huệ Anh nhìn thấy bầu không khí có phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721591/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.