Tôi bất giác nhíu mày, đặt cốc cà phê trên tay trở về chỗ cũ.
Thời khắc giao mùa, tiết trời dần chuyển lạnh. Thân ảnh Lục Tưởng Hàn cùng chiếc áo len chỉnh tề, sắc xám nhẹ lưu trên phần cổ áo tựa như hoa ẩn trong mật. Không chút lo lắng phơi bày trước mắt tôi
Xem ra phong tư cũng có chút trang nhã đi, nhưng những thứ này cư nhiên không khiến bản thân có chút lay động.
" Có thể gặp được nguy hiểm gì chứ? anh làm gì sai trái nên sợ à?" (1
Sau lời này, khóe môi Lục Tưởng Hàn đã cong lên một chút. Chỉ thấy hắn im lặng dùng chiếc thìa nhỏ khuấy nhẹ ly cà phê trên bàn, khớp tay nhô lên theo từng chuyển động.
" Có thích uống cà phê sữa không?"
Thanh âm không nhanh không chậm phát ra. Thái độ bình thản bất giác kèm theo cử chỉ có chút ám muội
Lục Tưởng Hàn đưa ra câu hỏi vô thưởng vô phạt này, đến cuối cùng là để phân tán sự chú ý sao? Bởi lẽ, ly cà phê trong tay hắn vốn dĩ là loại nguyên chất, một chút sữa cũng không có.
Này, rốt cuộc anh lấy lý do gì để cấm đoán tôi? trả lời vào trọng tâm chút đi."
Tôi nhìn Lục Tưởng Hàn không rời mắt, kiên nhẫn đáp, thanh âm trong thoáng chốc không giấu nổi sự bực bội.
" Nếu tôi và cô cùng đi thì thế nào? tôi không ngại đâu."
" Gì? đùa à?"
" Để cô đi một mình, người làm chồng là tôi đương nhiên sẽ cảm thấy không yên tâm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-truong-thanh/3701164/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.