Gió nhẹ lướt qua vương trên tóc, người đứng dưới trăng, một lòng hướng về nắng mai. (4)
Lục Tưởng Hàn của hiện tại, giống như phi điểu bị đại dương vây hãm. Thời niên thiếu tự do tự tại không muốn, đến cuối cùng lại nguyện ý để bản thân bị cảm xúc trói buộc.
Tôi và hắn cách nhau không quá hai bước. Đối diện với lời nói tuyệt tình ban nãy, hắn lại giống như không chút để tâm. Chỉ đưa tay cuốn lấy lọn tóc trên gương mặt tôi. Động tác mờ ảo, trong giây lát khiến bản thân buông lỏng mọi cảm xúc. (7)
" Để tình cảm của bản thân bị chôn vùi trong bóng tối, nếu đổi lại là cô, cô có cam lòng không?" (3
Người đàn ông trước mắt chơi đùa với sợi tóc trên tay, không nhanh không chậm đáp. Hàm ý trong lời này, rõ ràng là đang hy vọng mối quan hệ giữa tôi và hắn có thể tiến xa hơn.
Tôi liếc nhìn khuôn mặt của Lục Tưởng Hàn rồi lại cụp mắt xuống. Đối diện với dáng vẻ mong chờ của người trước mắt, bản thân chỉ có thể rộng lượng để lại cho hắn một lời khuyên. (T)
" Nói mãi một chủ đề thế này, giống như mây không tránh khỏi gió. Người không cam lòng cuối cùng cũng chỉ có thể là anh."
Sau lời này tôi cũng xoay người người bước vào biệt thự, sợi tóc trên tay hắn cứ như vậy mà rời khỏi tầm mắt, căn bản là không cần thiết nữa.
" Buồn ngủ rồi, tạm biệt."
Suy cho cùng, độ hảo cảm sẽ vì đối phương mà định đoạt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-truong-thanh/3682315/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.