Tôi có chút chần chừ, liếc mắt nhìn sang bên cạnh.
Chỉ thấy người đàn ông tên "Nặc Vũ" được chỉ định kia nhanh chóng bước chân ra khỏi hàng, trong phút chốc đã thuần thục bế Lâm Uyển Như trên tay.
Nhà họ Lâm cũng được xem như một gia tộc lớn, càng không gây hiềm khích với các công ty trên thị trường. Trong trường hợp tên này dám động vào Lâm Uyển Như cũng đồng nghĩa với việc hắn tự rước họa vào thân.
Nếu không phải kẻ ngốc, tên vệ sĩ này nhất định không có cái gan làm ra bất kì hành động không đứng đắn nào với Lâm Uyển Như. Hơn nữa hắn cũng không có lý do gì để làm như vậy.
Lúc này tôi mới an tâm cụp mắt xuống, bước đến trước cửa xe cất giọng nói.
" Anh vội cái gì? bây giờ tôi vào."
Sau khi mở cửa xe ngồi vào trong. Tôi tự thu mình vào một góc ảm đạm. Lục Tưởng Hàn ngồi kế bên hai chân vắt chéo, khoanh tay một cách bình thản.
Ban nãy hắn tùy ý gây rắc rối như vậy, hiện tại lại làm ra phong tư của kẻ hòa nhã. Tên này rốt cuộc có bao nhiêu bộ mặt? - Một ý nghĩ mỉa mai hiện lên trong đầu tôi.
Suy nghĩ bâng quơ chưa dứt liền bị một thanh âm trầm ấm xâm nhập.
" Xem ra cô vẫn chưa quên được tên đó." - Lục Tưởng Hàn lúc này mới lãnh đạm lên tiếng.
Tôi nghe được lời này, bất giác nhíu mày. Tên này quả nhiên đã biết tôi và Mạc Thần Phong từng có mối quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-truong-thanh/3647662/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.