"Không có? Anh đùa tôi chắc?" sắc mặt tôi trở nên khó coi, giọng nói có chút hoài nghi: "Gia thế nhà họ Dương vốn không phải dạng tầm thường, anh vậy mà lại không có nổi một chiếc xe dự phòng?"
Đối diện với thái độ này của tôi, Mạc Thần Phong mặt không biến sắc, chậm rãi đứng dậy.
-" Hiện tại không cần dùng đến."
Tôi mở to mắt nhìn hắn, bất giác nhíu mày. Như vậy là đang muốn tôi ngồi chung xe với anh ta sao?
Thế giới của Mạc Thần Phong tôi không cần biết ra sao, nhưng hiện tại danh phận của tôi và anh sớm đã dừng lại ở hai chữ " người cũ".
Thành thật mà nói, tôi có chút không thoải mái với thái độ ngả ngớn hiện tại của anh. Đôi lúc, con người ta khi gặp chuyện khiến bản thân đồng cảm, bất luận giữa hai người có là loại quan hệ gì. Cảm xúc lạnh nhạt nơi đối phương đều sẽ như cũ thu hẹp lại.
Động thái an ủi ban nãy của tôi, e là đã khiến Mạc Thần Phong hiểu lầm. Ba chữ " không cần dùng đến" này quả thực có chút phóng khoáng rồi.
-" Mối quan hệ giữa chúng ta sớm đã kết thúc. Anh tốt nhất đừng nói mấy lời như vậy." - Tôi lạnh nhạt đáp
Trong thời khắc này, thân ảnh Mạc Thần Phong cao lớn đang hiện ra trước mắt tôi. Thời còn học cao trung, anh mới chỉ cao hơn tôi vài phân, vì vậy mỗi khi đứng trước mắt tôi, anh hoàn toàn không có chút uy lực nào.
Nhưng anh của hiện tại âu phục chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-truong-thanh/3647657/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.