Tôi vì muốn nói lời chia tay đàng hoàng với Thần Phong mà xin bọn họ hoãn lại một ngày.
Ngay sau khi tôi tốt nghiệp đại học hai ngày, hôn lễ bất hạnh này lại đột ngột ập tới. Nên gọi nó là biết chọn thời điểm hay không đây?
Tôi một chút cũng chưa từng nghĩ đến, ngày quan trọng nhất trong đời tôi lại dành cho một người đàn ông xa lạ chứ không phải mối tình tôi trân trọng giữ lấy suốt những năm qua.
" Mười phút nữa. Đợi anh tại quán cà phê x " - tôi do dự một lúc lâu mới nhắn cho anh. Đây có lẽ là tin nhắn cuối cùng trong hành trình của chúng tôi rồi.
- Không vấn đề, bảo bối♡
Như thường lệ, anh gọi tôi với ngữ khí thân mật, sau tin nhắn còn không quên để lại một hình trái tim.
Quán cà phê x vốn là nơi chúng tôi hay lui tới để cùng nhau tâm sự, gọi đồ uống.
Vốn dĩ gia đình anh từ trước đến nay không thuộc dạng khá giả, anh cũng không có nhiều tiền tiết kiệm, nhưng mỗi lần đến nơi này, anh đều nhất quyết muốn thay tôi trả tiền.
Vậy nên mỗi lần cùng anh đến đây, tôi đều sẽ không do dự mà gọi cà phê đá. Anh đơn giản nghĩ rằng vì tôi thích uống loại cà phê này, nhưng lại chưa từng nghĩ đến đây là loại đồ uống rẻ nhất tại quán.
Tôi cười chua xót. Lần này tôi gọi anh đến nơi này, suy cho cùng là để chấm dứt đoạn tình cảm vốn dĩ không thể có hồi kết. Nhưng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-truong-thanh/3647645/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.