Biên tập: B3
Sau khi cưới hai năm, hôm đó khi Lệnh Mạn biết mình có thai, Lý Trác Vân đã thức trắng đêm không ngủ được.
Anh lật tung cả quyển từ điển Hán Ngữ lên, sử dụng tất cả vốn văn chương suốt cuộc đời, rốt cuộc đã nghĩ ra một cái tên vô cùng đẹp đẽ, đậm chất thơ —— Lý Hạc Linh.
Nhưng mà, đến ngày hôm đó khi cục cưng oa oa ra đời, Lý Trác Vân thò đầu nhìn một cái, lại phát hiện hoá ra là một thằng nhóc.
Cũng đồng nghĩa với việc cái tên mà anh dùng tất cả tế bào não để nghĩ ra đã bị hoang phí, không thể dùng.
Cuối cùng, sau khi cả nhà cùng bàn bạc đã cùng đổi tên cho chàng trai này thành Lý Hành Vân.
Có lẽ chính bởi vì nguyên nhân này mà, từ đầu đến cuối Lý Trác Vân không thể nào thích được đứa con trai này.
***
Từ khi biết nhận thức Lý Hành Vân đã bị đánh qua không ít...
Sinh ra ở Lý gia, có nghĩa là từ nhỏ đã không lo cơm áo, nhận tất cả yêu thương chiều chuộng.
Dĩ nhiên, phần chiều chuộng này không bao gồm Lý Trác Vân.
Thứ nhất là bởi vì thời gian anh ở nhà quá ít, sau đó là bởi vì cho đến bây giờ anh chưa bao giờ chủ động cười với Lý Hành Vân một cái.
Chỉ khi nào có mẹ ở bên cạnh, Lý Hành Vân mới cảm thấy biểu tình của ba mình hơi nhu hoà hơn một chút.
Mỗi lần ba từ nước ngoài trở về đều mang cho mẹ một rương lớn đồ trang điểm của những hãng nổi tiếng, còn cho mình cái ô tô đồ chơi mua ở quán bán hàng rong ven đường...
Thậm chí Lý Hành Vân còn cảm thấy so với Lý Trác Vân, Đặc Luân Tô ấm áp còn giống cha già của mình hơn.
***
Lên bốn tuổi Lý Hành Vân bắt đầu đi học mầm non, danh hiệu Ma Vương liền cứ như vậy mà ra đời.
Cậu là đứa bé nghịch ngợm nhất trong nhà trẻ, đút cơm cho cậu chính là việc khiến người ta nhức đầu nhất.
Bất kể đầu bếp bỏ ra bao nhiêu tâm tư, trang trí nấu ăn tỉ mỉ đến mức nào, Lý Hành Vân đều nhất định không chịu ăn nhiều thêm dù chỉ một miếng.
Thế nhưng cậu lại có một gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu như thiên sứ, lông mi thật dài, nụ cười ngọt ngào, tất cả mọi người đều không đành lòng mà trách cậu.
Lúc ở nhà, vì để cho cháu ngoại mình ăn thật no mà mỗi ngày Hạ Vũ Nhu đều phải đuổi theo cậu bé khắp khu biệt thự.
Người trong cả khu biệt thự Kim Đỉnh đều biết sự tinh quái của Lý Hành Vân.
Đừng thấy tên tiểu tử này nhỏ mà coi thường, chạy nhảy không khác gì con khỉ, chỉ thoắt một cái đã như một làn khói, không còn thấy tăm hơi.
Lúc một nhà bốn người cùng nhau ăn cơm, Lý Nghiễm Thời nhìn Lý Hành Vân không chịu ăn cơm, đang ngồi một bên chăm chú chơi xe mô hình bằng một đôi mắt đầy hiền hậu và cưng chiều.
Ông lắc lắc đầu: "Đứa nhỏ này không khác gì ba nó, ba nó khi còn bé cũng như vậy, ăn cơm không khác gì đi đánh giặc."
Lý Nghiễm Thời nói như đang ám chỉ Lý Hành Vân không chịu ăn cơm đều là tại Lý Trác Vân vậy.
Lý Trác Vân khinh thường lẩm bẩm: "Còn bé con mà như vậy thì lấy đâu ra ai nuông chiều? Chả bị đánh đến mông nở hoa từ lâu rồi."
***
Trưa hôm nay, trong vườn trẻ lại diễn ra trò chơi đuổi bắt với nhân vật chính là Lý Hành Vân.
Cô giáo trẻ bưng bát cơm, thở hồng hộc đuổi theo sau Lý Hành Vân, chạy quanh tất cả ngõ ngách trong vườn trẻ, ầm ĩ náo loạn.
"Vân Vân, ăn thêm một miếng nữa có được không? Món cá này ăn rất ngon đó."
"Không ăn là không ăn!"
Lý Hành Vân chơi đến nghiện, nhìn thấy có người khăng khăng đuổi theo mình thì càng chạy càng hăng.
Kết quả cô giáo kia không chú ý, chân bị vướng nên ngã nhào, đầu gối đập vào nền đất, máu tươi lập tức chảy ròng ròng.
Vừa công tác năm đầu tiên lại gặp phải đứa trẻ khó bảo như vậy, cô giáo ngồi trong phòng làm việc của hiệu trưởng, tủi thân vô cùng, khóc đến hoa lê đái vũ.
Lý Hành Vân bị phạt đứng dựa vào tường, cúi đầu, cắn môi tự trách.
Hiệu trưởng gọi điện thoại cho phụ huynh của Lý Hành Vân, bảo bọn họ nhanh chóng tới đây.
***
Trong vườn trẻ, mười người bạn nhỏ thì có đến tám bạn nhỏ muốn làm nhà khoa học trong tương lai, còn dư lại hai bạn nhỏ muốn làm ngôi sao lớn.
Vì vậy Lý Hành Vân có thể trở thành vua của nhà trẻ, nguyên nhân rất lớn bởi vì ba của cậu là một nhà thiên văn học.
Mọi người rất hay thấy ba của Lý Hành Vân trên tivi, vô cùng sùng bái chú ấy.
Lần này có cơ hội được nhìn tận mắt thần tượng của mình, tất cả các bạn nhỏ đều không ngủ trưa, hào hứng chạy tới xem.
***
Trong phòng làm việc, hiệu trưởng nghiêm nghị liệt kê ra những thành tích phá rối của Lý Hành Vân.
Không tuân theo quy định của trường học cũng thôi đi, đã vậy còn thường xuyên bắt mấy con thằn lằn, nhện.
Loại động vật máu lạnh như thằn lằn mà mang tới trường, khiến cho các cô giáo trong vườn trẻ bị cậu bé doạ đến sắp đau tim.
Sắc mặt Lý Trác Vân còn sa sầm hơn cả hiệu trưởng —— tiểu tử thúi này cả ngày không chịu học hành, vứt hết mặt mũi của anh đi rồi.
Ngay trước mặt mọi người, Lý Trác Vân đại nghĩa diệt thân, xách cổ áo Lý Hành Vân, treo cậu lên hung hăng đánh cho một trận.
Lý Trác Vân vốn dĩ đã không có một khuôn mặt hiền hoà, lúc nổi giận thì càng trở nên đáng sợ.
Lý Hành Vân không có chỗ để chạy, chỉ có thể gào khóc ầm ĩ, từ đây ngôi vua của nhà trẻ đã không còn tồn tại.
Sau đó... Những người bạn trong vườn trẻ sợ nhất một chuyện đó chính là họp phụ huynh.
Không phải vì sợ cô giáo sẽ cáo trạng với ba mẹ mình, mà là sợ nhìn thấy ba của Lý Hành Vân...
Hết ngoại truyện.
Lời của Bê Ba: Đến đây thì chính thức hoàn nha. Một HE trọn vẹn cho Lý thiếu và Mạn Mạn:3. Nhưng không HE lắm cho Tiểu Vân Vân =))).