Biên tập: B3
"Còn có một việc quên nói với anh." Lệnh Mạn bổ sung: "Gần đây có một hạng mục cần phải chiêu mộ được ba của Đại Ngưu về công ty chúng ta, theo em thì, mối quan hệ của anh và Đại Ngưu sẽ ảnh hưởng rất lớn tới kết quả."
Lý Trác Vân im lặng, hồi lâu không lên tiếng.
Khi một lần nữa mở miệng thì thái độ của anh đã hoà hoãn hơn rất nhiều: "Em muốn anh làm gì?"
Lý Trác Vân chịu phối hợp đã là một bước ngoặt rất lạc quan.
Lệnh Mạn ngẫm nghĩ một lát, nói: "Tuần sau là sinh nhật của Đại Ngưu, chúng ta chuẩn bị cho cô ấy một món quà, lại mời cô ấy ăn bữa cơm, anh thấy thế nào?"
"Ăn cơm cũng được." Lý Trác Vân nói trước: "Nhưng vì em nên anh mới đi, chứ anh không hề cảm thấy có lỗi gì với cô ta hết, hơn nữa cô ta cũng mắng anh rồi, cho nên em đừng hy vọng anh sẽ phải xuống nước giống như đang xin lỗi cô ta."
"Ừ, không cần anh xin lỗi." Lệnh Mạn nói: "Em chỉ hy vọng lúc ăn cơm thái độ của anh thân thiện một chút, kiềm chế mình đừng nói ra bất kỳ lời nói cay nghiệt nào. Hơn nữa lần này chính xác là chúng ta mời người ta ăn cơm, anh phải đối đãi y như đối xử với khách, OK?"
"OK."
Rốt cuộc Lệnh Mạn mới nở nụ cười.
Lý thiếu gia tính cách quái gở lại được nuông chiều, từ trước đến nay đều là người khác phải nhường anh, anh có thể làm đến mức này đã là tiến bộ rất lớn rồi, phải khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-thich-anh-moi-thoi/1840685/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.