Biên tập: B3
Lúc Lệnh Mạn tắm xong ra ngoài thì thấy chuông điện thoại reo vang, là dì nhỏ gọi tới.
Cô vội vàng lau khô tay, chạy ra nghe điện thoại.
“Đang làm cái gì vậy, sao gọi đứa nào cũng không thấy nghe điện thoại.” Dì nhỏ ở đầu dây bên kia bất mãn.
Lệnh Mạn hỏi: “Có chuyện gì vậy dì?”
“San San có ở cạnh cháu không? Bảo nó nghe điện thoại đi.”
Lệnh Mạn nghĩ ngợi: “Bọn cháu vừa ra ngoài về, chắc là em ấy đang tắm, dì chờ một chút, để cháu lên lầu tìm em ấy.”
Cô không dám nói là bọn họ đến quán bar, cho dì nhỏ đỡ nói dông dài.
Lệnh Mạn cầm điện thoại chạy lên lầu hai, gõ cửa phòng Lư Bội San.
Quả nhiên lúc nãy Lư Bội San đi tắm, bây giờ đang ngồi sấy tóc.
Trùng hợp là… nữ sinh nói chuyện riêng với Lý Trác Vân hồi tối cũng ở trong phòng.
Lệnh Mạn đưa điện thoại cho cô ấy: “Mẹ em tìm em.”
Lư Bội San tắt máy sấy, nghiêm túc nghe điện thoại.
Chờ cô ấy nói chuyện xong, Lệnh Mạn hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Lư Bội San nói: “Bà ngoại bị ngã, giờ chỉ nằm trên giường không xuống được, mẹ em bảo em sớm về thăm bà.”
Lệnh Mạn nhíu mày: “Có nghiêm trọng không?”
“Chắc là không có chuyện gì lớn đâu, nếu như chị rảnh thì cũng đến thành phố A thăm bà một chút đi.”
“Được.” Lệnh Mạn gật đầu.
Lư Bội San quay đầu nhìn về cô gái kia: “Mộng Nhi, cậu vừa mới nói tìm mình có chuyện gì vậy?”
Cô gái tên Mộng Nhi đó nhìn Lệnh Mạn một cái, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-thich-anh-moi-thoi/145219/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.