Đền Hạnh Phúc Cho Em Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Hai năm trước, Hàn Cảnh Văn vì chạy trốn khỏi cuộc truy sát của xã hội đen mà anh đã vô tình gây ra tai nạn xe hơi cho Lệ Doanh, một nữ sinh viên khoa thiết kế. Chính tai nạn đó đã cướp đi hạnh phúc hiện tại, ước mơ, và tương lai của cô gái trẻ. Hai năm sau, Anh trở lại tìm Lệ Doanh. Khi gặp được cô, anh bá đạo nói thẳng : " Lệ Doanh, làm vợ của tôi nhé, Hàn Cảnh Văn tôi sẽ Đền Hạnh Phúc Cho Em! " Nam chính : Hàn Cảnh Văn Nữ chính : Lệ Doanh ************************* Đây là bộ truyện thứ hai của Au nhân dịp nghỉ lễ. Mọi người ghé đọc ủng hộ Au nha. Chúc độc giả có một ngày nghỉ lễ 2/9 thật ý nghĩa.
Đại Học Á Châu, Thành Phố Đài Trung, Đài Loan.
Cầm tấm bằng tốt nghiệp loại Giỏi Khoa Thiết kế Thời trang ( Fashion Design) trong tay, Lệ Doanh vui mừng hớn hở, chiếc áo cử nhân màu xanh dương tuyệt đẹp, cuối cùng cô nàng cũng được mặc nó sau ba năm học tập bù đầu bù cổ.
" Doanh Doanh, ra trường rồi cậu có dự tính gì không?" Hạ Tuyết chạy theo Lệ Doanh mà moi móc thông tin.
" Có nha, mình có nhiều dự tính lắm, mình và anh Phổ Trạch sẽ kết hôn. Sau khi cưới mình sẽ được vào làm việc ở Thương hiệu Thời trang AIR SPACE. " Lệ Doanh cả khuôn mặt rạng rỡ, hào hứng kể cho Hạ Tuyết nghe về tương lai tươi đẹp của cô.
" Woa ! Cậu đúng là sướng thật nha, sắp cưới được anh chàng giàu có, lại có một công việc ổn định nữa. Đi, đi, đi, chúng ta cùng ăn mừng đi. Hôm nay uống một bữa cho ra trò luôn, không say không về. OK không? Nha nha nha !! " Hạ Tuyết nài nỉ.
Lệ Doanh cười cười..lắc đầu..
" Tiếc quá, hôm nay mình không đi được, bây giờ mình còn phải đến chỗ làm thêm để đón mẹ nuôi của mình. Hẹn cậu hôm khác được không? "
" Ài..thôi được rồi, mình không ép cậu nữa, hôm khác thì hôm khác.." Hạ Tuyết không ngờ rằng lần nói chuyện này lại là lần cuối cùng của hai người họ. Rất lâu sau này cô mới tìm thấy Lệ Doanh.
Hai cô gái vẫy tay tạm biệt nhau. Lệ Doanh đi thẳng ra ngoài cổng trường còn Hạ Tuyết lại đi trở lại vào trong kí túc xá, thu dọn đồ của mình.
Đứng trên lề đường lớn, Lệ Doanh cúi xuống nhìn đồng hồ..hơn mười một giờ..
" Đã trưa rồi sao? Ôi không, chắc mình không kịp đến chỗ mẹ nuôi mất..giờ này buổi trưa thì làm sao có xe buýt đây? " Lệ Doanh thở dài..
" Haizz..đành đi taxi vậy, nhưng mà tiền của mình..!! Vội vàng mở ở túi nhỏ đeo bên hông ra, cô vui mừng reo lên :
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.