Tả Huyền không kéo dài chủ đề này thêm nữa mà giật lại cẩm nang du lịch để xem.
“Mới vừa rồi tôi cảm thấy có gì đó là lạ, rõ ràng theo bản đồ thì đây phải là một tiệm bán đặc sản mới đúng, hay là đi nhầm rồi? Có nên tản ra tìm thử không?”
Tối hôm qua xảy ra nhiều chuyện như vậy, dù Tả Huyền có nói thế nào đi nữa thì ba người cũng không dám tách ra, thế là cả đám giả điếc hết, còn định tìm thêm vài manh mối trên con đường yên tĩnh kia, đáng tiếc ngoại trừ con đường xi măng cứng ngắc ra thì không thu hoạch được gì.
Cũng may Tả Huyền chỉ là thuận miệng hỏi thôi, hắn hừ một tiếng rồi vừa đi vừa đánh dấu bản đồ, cho đến khi tiếng chó sủa hung dữ gây sự chú ý đến tất cả mọi người.
Kia là một con chó có một bộ lông màu vàng cam có vài chỗ rụng trụi lũi, bị xích sắt xích lại trước cổng, nó đang cúi thấp nửa người trước dữ tợn sủa lớn về phía bốn người bọn họ.
“A, là con chó —— ” Không biết vì sao Tả Huyền đột nhiên phấn khởi, quẳng luôn sổ tay và bút cho Mộc Từ đứng kế bên rồi hùng hồn bước về chỗ con chó dữ bị giam cầm như một nhà bảo vệ động vật muốn hành đại nghĩa.
Mộc Từ luống cuống bắt lấy sổ và bút, không quên kéo tay Tả Huyền, mặc dù hảo cảm của cậu đối với người đàn ông này đã tuột về số âm, nhưng lúc này một chút lương tâm vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ga-xin-nop-mang/2446712/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.