Nhà trọ vẫn còn mở cửa, ông chủ thấy bọn họ về thì vẫn niềm nở như thường, không nhìn ra nửa điểm đau khổ vì mất đi con gái. Chỉ là rất khó nói, nếu như gã thật sự giết vợ mình thì hiển nhiên cũng sẽ không quan tâm đến chuyện con mình chết thôi.
“Mấy vị khách quan sao lại về sớm như vậy? Chơi mệt rồi à?”
“Vâng… Đúng vậy.” Mộc Từ nuốt nước bọt cái ực, quay đầu nhìn Tả Huyền, đối phương chỉ lẳng lặng thúc giục cậu, trong bốn người thì cậu là người duy nhất từng gặp Ninh Ninh, câu hỏi chỉ có thể do cậu hỏi, chỉ là lời đến khóe miệng lại không thể thốt ra, cậu lùi bước hỏi, “À thì, mấy người bọn tôi thấy hơi đói, ông chú có thể làm bốn phần lót dạ giúp tôi được không?
Tâm tình của cậu rất phức tạp, cậu không chắc là mình muốn nhìn thấy Ninh Ninh hay là không muốn gặp con bé nữa.
“Được chứ sao không.” Ông chủ sững người, gã nhìn thời gian thấy đã qua buổi chiều một lúc bèn điềm đạm hỏi: “Các vị còn chưa ăn trưa à, nếu không tôi nấu vài món nhé?”
Tả Huyền đạp Mộc Từ một cước tỉnh bơ, suýt nữa là cậu bật lên tiếng kêu thê thảm, may mà nhìn được, sau đó thuận thế tựa vào trên quầy: “Không… Không cần đâu, nhắc mới nhớ, sao hôm nay không thấy Ninh Ninh vậy.”
“Ninh Ninh à…” Ông chủ ngẩn ra rồi lại vui cười trả lời, “Con nít ham chơi mà, chắc là lại chạy đi đâu nghịch rồi.”
“Vậy con bé đã đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ga-xin-nop-mang/2446709/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.