Sáng hôm sau, Viêm Khải dậy sớm, dùng nhà vệ sinh xong quay ra, mấy cậu bé vẫn chưa dậy. Viêm Khải thay quần áo, Nicolas mơ màng tỉnh giấc, lờ mờ thấy được thân hình rắn rỏi của Viêm Khải.
Oa cơ bụng, cơ ngực, cơ sườn, lại còn bắp tay, cả lưng nữa. Mắt Nicolas lại díp, nhưng khóe miệng thì cong cong. Hâm mộ thật đó. Bây giờ người châu Á đẹp thật, các cô gái châu Á trông cũng rất thon thả nữa. Chị Vivian trông dáng cũng rất đẹp, mỗi tội hơi thấp. Haiz, với chế độ ăn ngập đường, pho mát và rượu của nước mình, không biết mấy năm nữa thì mình có bụng nhỉ…
Viêm Khải đã thay đồ xong nhưng bị tiếng ú ớ của Nicolas gây chú ý. Thằng bé này đang mộng du à?
… không biết hai người đó rèn luyện thế nào. Hình như là cũng dậy rất sớm… Hả? Dậy sớm? Anh Viêm Khải? Vivian?
Nicolas ngồi bật dậy làm Viêm Khải hơi giật mình. Thằng bé vò đầu nhìn quanh quất.
“Xin lỗi, anh gây động làm em tỉnh sao? Cứ ngủ tiếp đi. Anh ra ngoài.”
Viêm Khải đang định đi thì Nicolas gọi với lại. Nicolas nhìn kỹ từ đầu đến chân Viêm Khải, ngập ngừng hỏi, “Anh… đi đâu vậy?”
Viêm Khải nhìn Nicolas một lúc rồi trả lời, “Hôm qua nghe mọi người nói sáng sớm nay sẽ bảo dưỡng máy móc. Anh xuống kho phụ một tay.”
“Vậy ạ?” Nicolas ngập ngừng, “Nhưng việc đó cần chuyên môn cao đấy anh ạ. Mình không biết đụng vô lỡ lại làm phiền người lớn. Hay anh cứ ngủ tiếp đi, lát chúng em gọi dậy.”
Viêm Khải nín cười, hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-eiffel-va-cung-nang-ly-champagne/59442/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.