Nhà hàng món Á nơi Vivian làm việc.
Gần hết buổi sáng, nhà hàng vừa nhận thêm một lượng lớn nguyên liệu tươi sống. Mọi người tất bật kiểm tra chất lượng và chuyển hàng vào kho.
Các nhân viên phụ trách bàn ăn nhanh nhẹn lau dọn, chào đón lượt khách kế tiếp.
“Nicolas! Nico!” Một phụ bếp vừa chạy vừa hớt hải gọi, trông rất vội vàng.
Một cậu trai còn trẻ, ánh mắt còn rất ngây thơ, đang hì hụi lau sàn nhà. Nghe thấy có người gọi thì thưa rất to.
“Cầm số liệu này đưa lên phòng giám đốc nhé.” Anh phụ bếp vừa nói vừa vội vã rời đi.
Nico hốt hoảng giữ anh phụ bếp lại, “Ơ, nhưng phòng sếp ở đâu? Em mới đến nên không biết ạ.”
“Cứ lên tầng hai, rồi tìm phòng nào có biển giám đốc ấy.”
Nicolas dè dặt leo lên tầng hai. Tìm được phòng của giám đốc, lại ngại ngùng không biết có nên đi vào hay không.
“Lễ hội rượu vang trái mùa vẫn còn diễn ra thêm hai ngày nữa. Để cải thiện doanh thu em đề xuất tổ chức tiệc buffet trong vòng năm ngày.”
Cốc cốc. Nicolas lịch sự gõ cửa. Cậu nghe trong phòng có tiếng trao đổi, vậy là có người ở trỏng.
Khi đẩy cửa bước vào, cậu nhóc hiếu kỳ nhìn quanh phòng giám đốc, cảm thấy rất tò mò về cô gái ngồi trên ghế tiếp khách. Cô ấy không mặc đồng phục trắng của nhân viên nhà bếp, cũng mặc đồng phục giống cậu đây, nhưng bảng tên không có ghi thuộc bộ phận nào.
Vivian Triển? Mình đọc có đúng không nhỉ? Họ này là của nước nào?
Cậu nhóc cứ mang sự hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-eiffel-va-cung-nang-ly-champagne/59435/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.