“Á!”
Vivian choàng dậy, tay run rẩy giật ra thiết bị đang gắn hai bên thái dương. Éric vội vàng chạy lại đỡ, Vivian nửa nằm nửa ngồi trên cỗ máy, loạng choạng ôm chặt lấy cánh tay Éric, dựa hẳn vào người cậu, thở hổn hển.
Éric ôm lấy Vivian, “Nghỉ ngơi đi, nó không thật. Vừa rồi không phải là thật.”
Cứ như vậy một lúc lâu, Vivian đã lấy lại được bình tĩnh, liền ngẩng đầu lên hỏi, “Không có vấn đề gì chứ?”
Éric ngập ngừng không biết trả lời sao.
Vivian nhìn chằm chằm Éric, đẩy cậu ra rồi tự đi kiểm tra số liệu trong máy điều khuyển. Vivian nheo mắt đọc lại ghi chép quá trình trải nghiệm. Éric dè dặt đến bên cạnh, không dám lên tiếng nào.
“Cái gì đây?” Vivian trợn mắt, “Tôi đã ngừng thở trong 12 giây?”
Éric biết, đó cũng là 12 giây hoảng loạn cậu chưa từng có trong đời. Nếu lúc đó cưỡng chế dừng trải nghiệm lại, Vivian có thể bị sang chấn. Cậu chỉ có thể cố gắng điều tiết trải nghiệm ảo của Vivian. Éric ngập tràn hối hận, nếu lúc Vivian muốn tự mình kiểm nghiệm cỗ máy này, cậu cương quyết không chiều theo thì…
“Vậy là có thể xảy ra những trường hợp ngoài dự tính, vậy mà nó vẫn được sử dụng lên tên bắt cóc...”
Đầu ong ong, Vivian nhắm tịt mắt. Lần đầu trải nghiệm tình huống ảo, tác động lên cơ thể sau đó khá rõ, Vivian cảm thấy tâm trí có phần khác lạ, hiện tại thấy thật khó để kiểm soát…
Cửa phòng lưu trữ mở ra, ngài Athur và Viêm Khải bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-eiffel-va-cung-nang-ly-champagne/2460402/quyen-5-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.